Satō Hayato trực tiếp bị lời nói của Phương Thành chặn họng.
Cậu có giúp tôi hay không, liên quan gì đến việc tôi có phải là nữ thần ngực khủng hay không?
Dầu gì cũng là nam sinh lớp 11 thường xem Eromanga và chơi Erogame, Satō Hayato lập tức hiểu ý của Phương Thành.
Gã vội vã lôi kéo Phương Thành chuẩn bị rời đi: “Nếu như cậu thực sự muốn nhìn, có thể để em gái tớ..."
"Để em gái cậu tới? Cậu vì mình ngay cả em gái cũng dám bán đứng? Quá vô sỉ rồi đó."
Phương Thành khinh bỉ gã: “Nhưng cậu yên tâm, tớ sẽ chăm sóc em gái cậu thật tốt, cậu gọi em gái qua đây đi."
"Không phải em gái tớ!"
Satō Hayato lớn tiếng phản bác, gã xem em gái như bảo bối quý giá nhất, làm sao có thể bán đứng em gái.
Phương Thành ngạc nhiên hỏi: “Vậy cậu có ý gì?"
Satō Hayato nhăn nhó nói: “Tớ có thể bảo em gái cho tớ mượn đồng phục học sinh, nữ thần ngực khủng thì không có, nữ thần ngực khủng “giả” được không?"
Gã đã tham gia câu lạc bộ kịch từ năm lớp mười, bởi vì vẻ ngoài dễ thương gầy yếu, bình thường diễn nhân vật nữ, cũng không hề khó chịu khi phải mặc đồ con gái.
Phương Thành nhìn của gương mặt ửng đỏ cùng dáng dấp ngượng ngùng Satō Hayato, chỉ cảm thấy buồn nôn.
Hắn chậm rãi giơ lên quả đấm của mình: “Satō, một đấm của tớ sẽ có thể giết chết cậu, cậu tin không?"
Satō Hayato nhớ tới dáng vẻ giết người không chớp mắt của Phương Thành vào đêm hôm đó, toàn thân lập tức run lên, vội lớn tiếng trả lời: “Tin tưởng."
"Cậu cảm thấy tớ là loại người nhìn trai giả gái sẽ hưng phấn sao?"
"Không phải!"
"Được, cậu muốn giả gái cho tớ xem, có có ý gì?"
"Xin lỗi!"
Satō Hayato cúi người 90 độ về phía Phương Thành nói lời xin lỗi.
Gã chỉ muốn nguyện vọng thỏa mãn muốn nhìn nữ thần ngực khủng của Phương, vốn không có ý khác.
Ngẩng đầu nhìn thấy Phương Thành sắp rời đi, Satō Hayato vội lôi kéo hắn: “Tớ chỉ muốn xin cậu giúp một chuyện, làm ơn đó Phương đồng học, chỉ có cậu có thể giúp tớ."
Phương Thành không để ý tới gã tiếp tục bỏ đi, Satō Hayato tiếp tục theo ở phía sau không ngừng cầu xin.
Một đường đi thẳng tới cổng trường học, Satō Hayato trông cực kỳ đáng thương, thiếu chút nữa thực hiện nghi thức đặc biệt Dogeza* với Phương Thành ngay trước công chúng.
Nhớ lại lúc trước không cẩn thận gài bẫy Satō, làm hại gã bị đánh phân tét mông, Phương Thành rốt cục dừng bước lại, quay đầu hỏi: “Rốt cuộc cậu muốn xin tớ hỗ trợ chuyện gì? Nếu như cậu muốn tớ mua âm đạo giả giúp cậu, vậy không cần bàn nữa, kích cỡ của chúng ta khác nhau."
"Dĩ nhiên không phải!"
Satō Hayato vội vàng nói, hắn không ngờ Phương Thành dám nói ra ngôn từ thô tục như âm đạo giả ngay ở trước mặt mọi người.
Gần đó đã có không đồng học nữ nhìn tới, ánh mắt đầy châm biếm.
Satō Hayato vội vã kéo Phương Thành qua một bên, nhỏ giọng nói: “Phương đồng học, là em gái tớ gặp rắc rối."
Nghe thấy Satō nhắc đến em gái của mình, Phương Thành lập tức tỉnh táo.
"Satō, em gái cậu có gì cần tớ giúp?"
Thấy Phương Thành nhiệt tình như vậy, Satō Hayato bỗng nhiên cảnh giác.
Gã thận trọng hỏi: “Phương đồng học, chẳng lẽ cậu có ý đồ không muốn người khác biết đối với em gái của tớ sao?"
"Tớ là loại người như vậy sao?"
Phương Thành kinh ngạc nhìn gã: “Anh vợ, anh hiểu lầm em."
Satō Hayato: “..."
Cậu ngay cả anh vợ cũng kêu rồi còn nói hiểu lầm gì chứ!!
Hắn đột nhiên cảm giác được mình tới tìm Phương Thành hỗ trợ có thể là quyết định sai lầm.
Nếu như để cô em gái cừu non tiếp xúc với con sói xám Phương Thành, nói không chừng ngày nào đó chỉ chớp mắt đã bị hắn ăn sạch.
Satō Hayato rất phân vân, nhưng cuối cùng tình thương đối với em gái vẫn thắng thế.
Gã thà nhìn thấy em gái cùng Phương Thành xảy ra chuyện gì đó, cũng không muốn nhìn thấy em gái bị nguy hiểm tính mạng.
Satō Hayato hạ quyết tâm, nói với Phương Thành: “Phương đồng học, gần đây Mai luôn cảm thấy có người đang lén theo dõi em ấy."
Phương Thành kỳ quái nhìn gã: “Loại chuyện này cậu nói với tớ có ích gì, báo cảnh sát đi chứ."
"Đã báo."
Satō Hayato vẻ mặt u buồn: “Cảnh sát nói bọn họ hiện tại nhân viên không đủ, không có biện pháp phái người giúp chúng ta điều tra, bảo chúng ta tự đề phòng."
Loại chuyện theo dõi ở khu 11 quá phổ biến, phổ biến đến mức chính là đề tài thường xuyên xuất hiện trong tác phẩm nghệ thuật, nếu như không có làm ra hành động trái luật thật sự, căn bản không có biện pháp ngăn chặn.
Cảnh sát cũng chỉ có thể gia tăng ở phương diện máy bay không người lái cùng camera giám sát, tăng cường giám sát, khiến tội phạm có sự lo lắng khi phạm tội.
"Thế cậu có điều tra qua hay không?"
"Đương nhiên là có, ba mẹ tớ còn đặc biệt xin nghỉ để đưa Mai đi học, nhưng không phát hiện gì hết, bọn họ cũng không thể xin nghỉ trong thời gian dài, nên bảo tớ mỗi ngày sau khi tan học đi đón Mai về nhà."
Satō Hayato nhỏ giọng kể lại, gương mặt đầy vẻ bất đắc dĩ: “Tớ cũng không phát hiện được gì hết, nhưng Mai vẫn nói có người lén nhìn em ấy..."
Bởi vì chuyện này, Satō Hayato đã mấy ngày liền không ngủ ngon giấc, mỗi tối phải “bắn” một phát mới có thể vào ngủ, khiến “họng pháo” sắp báo hỏng.
Gã thực sự không nghĩ ra cách, lại không thể mặc kệ an nguy của em gái, nghĩ nghĩ mãi, nghĩ đến Phương Thành cũng là "thực tập sinh" của Cục giải quyết tai hoạ, cho nên chỉ có thể tới tìm hắn nhờ giúp.
Sau khi nghe Satō Hayato kể rõ ngọn nguồn, Phương Thành cũng rất phân vân: “Chẳng lẽ cậu muốn để tớ làm cận vệ cho em gái cậu?"
"Dĩ nhiên không phải."
Satō Hayato bỗng nhiên dựa sát vào, giọng nói cũng chuyển thành hoảng sợ: “Tớ... nghi là tà giáo đồ đã tìm tới cửa."
Phương Thành vốn định cự tuyệt sau đó trực tiếp rời đi, hắn làm gì có thời gian đi bảo vệ cho em gái của người khác.
Thế nhưng vừa nghe đến hai chữ tà giáo, lại dừng bước.
Đoạn thời gian trước 3 tà giáo đồ bắt trói Satō Hayato lại chính là Cực Lạc Giáo.
Nếu như Satō Hayato nghi ngờ không sai, như vậy tà giáo thật đúng là bám dai như đỉa, hoặc nhiều hoặc ít lại có dính dáng đến người bên cạnh hắn.
Từ mặt này cũng phản ánh phạm vi truyền bá của tà giáo không nhỏ.
Từ phương diện lý trí mà nói, Phương Thành không muốn giúp đỡ, hơn nữa chuyện này không liên quan tới hắn, một hộ giáo giả của Cực Lạc Giáo là có thể làm ra hình chiếu Tà Thần, rất nguy hiểm.
Hắn tổng cộng chỉ có 5 cơ hội sống lại, lãng phí vào chuyện không liên quan đến mình, thật sự là không đáng.
Nhưng Asaka Myōe dầu gì cũng là bạn mình, ngày nào cũng trêu chọc Satō Hayato cũng trêu chọc ra chút giao tình.
Hơn nữa hiện tại lại mở miệng nhờ vả hắn, không giúp cũng không hay, hắn cũng không phải kẻ lạnh lùng vô tình.
Asaka Myōe mỗi ngày hơn nửa thời gian đều ở trong trường học, theo nàng nói sau khi tan học hiếm khi rời nhà, muốn tra tình huống của nàng cũng đành chịu, ngược lại dễ dàng đả thảo kinh xà.
Satō Hayato là một đầu mối, nhưng chưa chắc có liên quan trực tiếp với bên Asaka Myōe.
Satō Hayato chứng kiến dáng vẻ trầm tư của Phương Thành, không dám lên tiếng quấy rối hắn, chỉ ở một bên khẩn trương chờ đợi.
Sau một lúc chờ đợi, Phương Thành mới mở miệng nói: “Tớ có thể giúp cậu, nhưng cũng không bảo đảm gì đâu, cậu cũng đừng quá trông cậy vào tớ."
"Thực sự sẽ giúp tớ sao? Cám ơn Phương đồng học, thực sự là rất cảm ơn."
Satō Hayato lộ ra biểu tình vui mừng quá đổi, vừa cảm tạ lại cúi chào Phương Thành.
Gã đã làm tốt tâm lý bị Phương Thành cự tuyệt, dù sao Phương Thành bình thường nhìn dễ nói chuyện, nhưng lại tạo một loại cảm giác cách xa rất rõ ràng.
Không ngờ Phương đồng học cuối cùng vẫn đồng ý, quả nhiên là một người tốt.
Việc này không nên chậm trễ, hiện tại Satō Hayato đang chuẩn bị đi đón em gái của gã tan học, Phương Thành cũng dự định cùng qua xem thử.
Nhưng đi cùng như thế chắc chắn không được, sẽ đả thảo kinh xà.
Phương Thành bảo Satō Hayato dựa theo bình thời thói quen đi đón em gái, còn hắn thì theo dõi trong bóng tối, xem xem có người theo dõi Satō Mai hay không.
Satō Hayato đương nhiên không có ý kiến gì đối với đề nghị này, sau khi hai người trao đổi số điện thoại, bèn tách ra ở trước cổng trường.
Gã giống như ngày thường đi đến trường sơ trung thuộc học viện Kashima, mà Phương Thành thì bám theo ở đằng xa.
.
CHú thích:
* Dogeza (土下座). Đây là tư thế dùng để thể hiện sự hối lỗi cao nhất (hơn cả Saikeirei) và có liên quan đến những lỗi lầm về mạng người. Người thực hiện Dogeza sẽ quỳ xuống hoàn toàn. Cách này cũng thường được dùng trong thời Nhật cổ. Nói tóm gọn, sự kính trọng hoặc hối lỗi càng cao thì lúc Ojigi sẽ cúi người càng thấp.