Mục lục
Ta Bị Vampire Cắn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương Thành đột nhiên xác chết vùng dậy, khiến cho trí óc của Kanzaki Rin trong nháy mắt trống rỗng.

Cô rõ ràng đã đâm dao găm bạc vào trái tim của Phương Thành, vì sao hắn vẫn còn sống?

Ánh mặt trời và vũ khí bạc là công cụ hữu hiệu nhất để đối phó Vampire, mặc dù Vampire cao cấp không xem hai thứ này ra gì. Nhưng đối với Vampire cấp thấp, nhất là loại tay mơ vừa mới biển đổi như Phương Thành, ánh mặt trời và vũ khí bạc cũng chắc chắn là kịch độc chạm vào tất phải chết.

Cho nên sau khi Kanzaki Rin đâm dao găm bằng bạc vào trái tim của Phương Thành bèn buông lỏng cảnh giác, mà Phương Thành xác chết vùng dậy khiến cô bất ngờ, không kịp đề phòng.

Bất ngờ trong chốc lát, Kanzaki Rin nhanh chóng có phản ứng.

Nhưng đã quá muộn, sau khi Phương Thành đụng ngã cô, lập tức như bạch tuộc tám vòi quấn chặt lấy cơ thể cô.

Kanzaki Rin linh hoạt, mạnh mẽ móc, bẻ cùi chỏ, cùng các đốt ngón tay của Phương Thành, nỗ lực tránh thoát.

Mà Phương Thành ghi nhớ giáo huấn vừa rồi, cố chịu đau không chịu buông tay.

Hai người quấn chặt lấy nhau, lăn ra góc này sang góc khác trong phòng khách, tiếng thở dốc dồn dập vang lên.

Trận chiến cũng không kéo dài, lúc Kanzaki Rin bẻ gãy một cánh tay của Phương Thành, Phương Thành cũng nhân cơ hội rút dao găm trước ngực ra, để ở trên cổ của Kanzaki Rin.

Động tác của hai người đồng thời dừng lại, mặt đối mặt không đến khoảng cách một bàn tay, phả ra hơi thở vào mặt nhau.

Nhưng bầu không khí này tuyệt không chút dâm dục, đôi bên đều dùng ánh mắt giận dữ nhìn chằm chằm nhau.

"Cô nhất định phải chết!"

Phương Thành hung hăng nói, mồ hôi từ chóp mũi chảy xuống mặt của Kanzaki Rin.

Đầu của hắn đầy mồ hôi, không phải mệt, mà là nỗi đau dó bị bẻ gãy tay.

Kanzaki Rin cắn răng không lên tiếng, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ đối sách.

...

Mười mấy phút sau, Kanzaki Rin bị Phương Thành trói gô vứt lên ghế sa lon, trói bằng kiểu mai rùa tổ truyền.

Phương Thành mặc quần áo, tránh để “hàng” của mình lộ ở bên ngoài.

Chữ số trong mắt của hắn vẫn là 3, không đổi.

Hắn cầm gậy bóng chày đi tới trước mặt của Kanzaki Rin, từ trên cao nhìn xuống cô, ánh mắt cứ như sói xám nhìn chằm chằm chú dê non.

Miệng của Kanzaki Rin không bị chặn, nhưng cô không la lớn, mà mím đôi môi màu mỏng đỏ hồng, không chút sợ hãi đối diện với Phương Thành.

Cái kiểu sắc mặt thà chết chứ không chịu khuất phục, Phương Thành nhìn thôi mà nổi điên, đến cùng ai mới là người bị hại?

Cánh tay bị bẻ gãy của hắn dù đã lành, nhưng loại đau đớn này cũng không thể dễ dàng quên như vậy.

Phương Thành dùng gậy bóng chày gõ vào đầu của Kanzaki Rin cái cốp, hỏi: “Tên gì?"

Vừa rồi hắn hận không thể giết chết cô gái này, nhưng sau khi trấn tĩnh, Phương Thành cũng không thật có dự định giết người, hắn chính là thị dân 3 tốt: văn minh, biết lễ phép, có lòng thương người.

Trước hỏi xem mục đích của cô gái này, rồi tính sau.

Đầu của Kanzaki Rin bị đập sưng 2 cục, cô không kêu đau, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Phương Thành.

Phương Thành nhìn mặt của cô, càng nhìn càng nhìn quen mắt, rất nhanh bèn lộ ra vẻ mặt như gặp phải quỷ: “Kanzaki Rin của lớp 11 ban A học viện Kashima?"

Kanzaki Rin run rẩy toàn thân, thốt lên: “Làm sao anh biết?"

Phương Thành đương nhiên biết, bởi vì hai người là bạn học.

Phương Thành học tại cao trung học viện Kashia, cũng là lớp 11, chỉ không cùng ban.

Mà Kanzaki Rin là người đẹp vô cùng nổi tiếng ở học viện Kashima, sau khi nhập học liên tục đứng đầu bảng xếp hạng "Nữ bạn học mà bạn muốn hẹn hò" cùng "Băng sơn mỹ nhân mà bạn muốn bị nàng nhục mạ và giẫm ở dưới chân".

Hèn gì vừa nãy nhìn trông rất quen mắt, chẳng qua ký ức của nguyên chủ có chút hỗn loạn, trong lúc nhất thời Phương Thành mới không nhớ ra.

"Làm sao tôi biết hả?"

Phương Thành cười ha hả: “Tôi từng viết cho cô mấy bức thư tình, cô nói coi sao tôi lại không biết?"

Không sai, Kanzaki Rin là một trong những đối tượng mà nguyên chủ thầm mến. Hiện tại trong máy vi tính còn giấu hình của cô ta, giấu ở một tệp file học tập, dùng để làm gì thì đàn ông chắc ai cũng hiểu.

Phương Thành không nhịn được muốn ngửa mặt lên trời thở dài, nửa đêm xông vào nhà dùng lửa thiêu mông của mình lại là cô gái trong mộng.

Còn có gì cẩu huyết hơn chuyện này sao.

Kanzaki Rin nghe Phương Thành nói đã từng viết thư tình cho mình, cũng giật mình mở to hai mắt.

Càng giật mình chính là Phương Thành không chút ngại ngùng, mà nói thẳng ra.

Gửi thư tình cho người thương mà kết quả là đối phương không chỉ không hồi âm, thậm chí còn không nhớ mình là ai.

Loại chuyện này nếu là nam sinh khác, sẽ trở thành quá khứ đen tối, tuyệt đối đánh chết cũng không thừa nhận.

Nhưng Kanzaki Rin thật sự không nhớ rõ, mỗi ngày cô đều biết nhận được hơn mười bức thư tình, sau mỗi học kỳ đều bán cả đống giấy cho hiệu phế liệu.

Cho tới giờ cũng chưa từng mở ra nhìn, sao có thể nhớ được người nào đã viết cho mình.

Bất quá hai người vẫn còn có tầng quan hệ đồng học, điều này khiến Kanzaki Rin thở phào nhẹ nhõm, cô còn đau đầu phải làm sao để thoát thân.

"Cám ơn cậu gửi thư tình cho tôi."

Kanzaki Rin nhẹ giọng nói, nỗ lực khiến cho vẻ mặt của mình dịu dàng hơn: “Thế nhưng rất xin lỗi, hiện tại tôi không dự định tính đến chuyện yêu đương."

Phương Thành rất lý giải, gật đầu: “Hay chúng ta trực tiếp kết hôn?"

Kanzaki Rin: “..."

Thằng ranh này bị điên à!?

Phương Thành nhìn thái độ của Kanzaki Rin là biết chắc chắn cô ta đang chửi thầm mình, kinh ngạc nói: “Tôi chỉ đùa với cô thôi, cô còn tưởng thật? Đầu óc có vấn đề à!?"

Kanzaki Rin cắn răng, chỉ cảm thấy huyết áp đột nhiên tăng lên, tức muốn chết.

Phương Thành tiếp tục dùng gậy bóng chày gõ đầu của cô ta, kêu cốp cốp: “Cô nửa đêm tới nhà của tôi làm gì? Tại sao lại đốt tôi? Chờ đã, vì sao cô có thể sử dụng lửa? Lẽ nào cô không phải người?"

Phương Thành một lúc hỏi liên tiếp mấy vấn đề, không làm rõ ràng tối nay hắn không ngủ được.

"Đến cùng ai mới không phải là người?"

Kanzaki Rin chịu đựng đau đầu, hỏi ngược lại: “Vết thương trước ngực cậu vì sao lành lại, còn cần tôi nhiều lời sao?"

Đầu óc của Phương Thành hơi chấn động, hắn mới bị cắn không bao lâu, sao cô gái này lại biết?

Hắn nhớ rõ tất cả cameras trên đường đều bị Vampire phá hỏng.

"Làm sao mà cô biết được?"

"Máy bay không người lái của tôi luôn quan sát cậu."

Phương Thành đứng họng, trên đường trở về hắn phát hiện trên không trung có máy bay không người lái bay qua, không ngờ là đồ của cô gái này.

Kanzaki Rin tiếp tục nói: “Cậu đã bị Vampire biến thành một sinh vật không còn là loài người, tôi tới đưa cậu đi."

Phương Thành vô cùng khó chịu: “Tôi biến thành Vampire mắc mớ gì tới cô?"

Kanzaki Rin không hề tức giận, mà nhìn hắn như nhìn thằng thiểu năng: “Cậu không biết Cục giải quyết thiên tai sao?"

Phương Thành hơi ngẩn ra, nghĩ một chút mới nhớ Cục đối phó thiên tai là thứ gì.

Để đối phó với uy hiếp quái vật siêu nhiên, chính phủ các nước đã thành lập các cơ quan thực thi pháp luật đặc biệt.

Cơ quan thực thi pháp luật được thành lập tại quận 11 có tên là Cục giải quyết thiên tai, chuyên môn xử lý sự kiện có liên quan đến quái vật siêu nhiên.

Cơ quan này cấp bậc rất cao, bố trí độc lập với cảnh sát và lực lượng vũ trang của quân đội --SAT bộ đội cơ động, có quyền ưu tiên cao hơn các vụ án hình sự so với lực lượng trị an, có thể triệu tập và giam giữ công dân trong 48 giờ vô điều kiện.

Những binh lính lúc nãy chiến đấu với Vampire kia, cũng đều là người của bộ đội cơ động - SAT.

Nếu như Kanzaki Rin thực sự lệ thuộc Cục giải quyết thiên tai, như vậy bắt hành vi Phương Thành quả thật là hợp pháp.

Đồng thời Phương Thành cũng nhớ tới, một vài thành viên của Cục giải quyết thiên tai dường như cũng có sức mạnh siêu nhiên, chuyện này đã được thảo luận rất loạn trên mạng.

Nếu như không được nhắc nhở, Phương Thành cũng không có cách từ trong trí nhớ vài chục năm của nguyên chủ tìm được thứ mình muốn ngay.

"Cô thật sự là người của Cục giải quyết thiên tai?"

Phương Thành hoài nghi nhìn cô: “Cô chỉ mới là học sinh 11 thôi mà!?"

Lẽ nào ban ngành chính phủ tuyển cả lao động trẻ em?

Kanzaki Rin cũng dùng ánh mắt hoài nghi theo dõi hắn: “Cậu chọc tôi sao? Tôi là thực tập sinh."

Cô hoài nghi Phương Thành đang cố ý chọc mình, hỏi những vấn đề mà ai cũng biết.

Còn may cô ta là thực tập sinh không có súng lục, nếu không... đã sớm dùng súng bắn chết hắn.

Phương Thành được Kanzaki Rin nhắc nhở như vậy, mới nhớ ra Cục giải quyết thiên tai còn có chế độ thực tập sinh, chuyên môn bồi dưỡng một vài nhân tài có thiên phú, song thân phận của những thực tập sinh này đều được bảo vệ cẩn mật.

Lần này Phương Thành khó xử rồi, nếu như Kanzaki Rin chỉ là trộm cướp ban đêm xông vào nhà dân, dù hắn đánh một trận cũng không có gánh nặng tâm lý.

Nhưng giờ cô ta có bối cảnh chính phủ, hành vi hợp pháp, Phương Thành trả thù xong thì phải cân nhắc chút hậu quả.

Trầm mặc một lúc, Phương Thành lại hỏi: “Nếu như tôi bị cô bắt, sẽ có hậu quả gì?"

Hắn vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Kanzaki Rin, muốn phán đoán cô ta có nói sạo hay không.

Kanzaki Rin bình tĩnh đối diện với Phương Thành: “Cậu chưa làm chuyện gì xấu, xác suất lớn sẽ bị bắt giam."

Phương Thành cảm thấy khó hiểu: “Tôi không hề làm gì sai, tại sao lại bị giam?"

Kanzaki Rin cụp mắt xuống, chậm rãi nói: “Bởi vì mày đã biến thành Vampire, mà Vampire vì sống sót nhất định sẽ tấn công người sống, cho nên chỉ có thể giam cậu."

Phương Thành đầy nghi vấn: “Tại sao phải tấn công người sống, tôi đi mua máu không được sao?"

Tuy hiện tại hắn một chút dục vọng hút máu cũng không có, nhưng muốn uống máu không nhất định không phải cắn người, mua máu không tốt hơn sao?

Dù sao huyết heo, huyết vịt cũng có thể xài được.

Phương Thành rất thích ăn món dưa chua huyết heo chưng miến.

Lúc này đến phiên Kanzaki Rin trầm mặc, cô thật sự chưa cân nhắc qua vấn đề này.

Nhưng dù thật sự có thể mua được máu, cơ quan chấp pháp cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho một sinh vật nguy hiểm tự do hoạt động ở trong đám đông.

Trong sự im lặng đáng xấu hổ, Kanzaki Rin bỗng nhiên cảm thấy máy truyền tin bỏ túi trên cổ áo khẽ rung, có người đã gửi yêu cầu liên lạc cho cô.

Phương Thành cũng chú ý tới điều này, đưa tay sờ cổ áo của cô, chạm vào máy truyền tin đang rung.

Bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng.

Lúc tìm thấy máy truyền tin, Phương Thành chợt nhận ra Kanzaki Rin còn có đồng sự, đồng thời đang nỗ lực liên lạc với cô ta.

Điều này đẩy Phương Thành tới một tình huống tiến thoái lưỡng nan.

Để mặc Kanzaki Rin liên lạc với đồng sự, sau đó mình bị tống giam?

Hoặc xử lý cô ta, sau đó đối mặt với sự truy bắt của Cục giải quyết tai hoạ?

Đương nhiên cũng có thể bỏ lại cô ta rồi chạy trốn, bước trên hành trình chạy trối chết?

Phương Thành không muốn chọn cái nào trong 3 lựa chọn này, nhưng trong khoảng thời gian ngắn hắn cũng không nghĩ ra biện pháp khác, sắc mặt càng ngày càng trở nên khó coi.

Kanzaki Rin chăm chú nhìn Phương Thành, tim đập cũng nhanh hơn.

Nàng biết lựa chọn kế tiếp của Phương Thành, sẽ quyết định sống chết của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK