Phương Thành muốn cho Takeda Masumi biết, đàn ông tìm đường chết sẽ chết, phụ nữ tìm đường chết sẽ xảy ra án mạng.
"Không được! Quá nhanh! Quá nhanh!"
"Chị đang sỉ nhục tôn nghiêm đàn ông của tôi sao? Không thử một lần làm sao biết nhanh hay không?"
"Chị không phải nói nhanh kiểu này!"
“Hai người đang làm gì?"
Giọng nói đột nhiên vang lên cắt ngang cuộc “vật lộn” giữa Phương Thành và Takeda Masumi, hai người đồng loạt quay đầu nhìn lại.
Kanzaki Rin đi rồi quay lại đứng ở lối vào, hai tay khoanh lại, mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm hai người quấn lấy nhau trên lôi đài.
Phương Thành bình tĩnh nói: “Cô tới vừa hay, chúng ta đang luyện tập một loại bác kích thuật mới, muốn thử không?"
Ánh mắt của Kanzaki Rin rơi vào trên tay của Phương Thành, cười lạnh nói: “Cậu cảm thấy tôi giống người ngu?"
"Giống!"
"..."
Takeda Masumi nhân cơ hội tránh thoát, nhảy xuống lôi đài, xoay người mắng Phương Thành: “Tiểu tử thối, ngày mai sẽ tính sổ với cậu."
Nói xong cũng nghiêm túc nhìn Kanzaki Rin, vội vã chạy ra.
"Tại sao em lại về?"
Phương Thành không hề có cảm giác lúng túng bị phá vỡ gian tình, chậm rãi đi xuống lôi đài.
"Trở về lấy ít đồ, chẳng lẽ chị trách em phá vỡ chuyện tốt của chị?"
Kanzaki Rin không lạnh không nóng châm chọc, nàng không chua ngoa, mà là không quen nhìn Phương Thành bắt nạt bạn của mình.
Đồng thời cũng có chút buồn bực Masumi quá dễ dãi, nhanh như vậy đã bị xxx.
Phương Thành gật đầu: “Không sai, cơ hội tốt như vậy đã bị cô làm phiền, hoặc là đãi tôi một bữa thịt quay, hoặc là đền tiền, thiếu nợ cũng được."
"Tôi thấy cậu cần ăn đòn!"
Kanzaki Rin biểu tình nghiêm trang, nghiêm túc nói: “Nếu như cậu thật định cùng Masami hẹn hò, tôi hy vọng cậu có thể đối tốt với chị ấy, đừng đùa bỡn tình cảm của chị ấy."
Takeda Masumi rõ ràng tuổi tác lớn hơn, còn là người trưởng thành, thế nhưng ở trong mắt của Kanzaki Rin, chị ấy giống như một đứa trẻ đơn thuần, không thắng nổi LSP(dâm thần) như Phương Thành.
Phương Thành nở nụ cười: “Cô yên tâm, con người của tôi chưa bao giờ đùa bỡn tình cảm của người khác, muốn đùa cũng chỉ đùa bỡn thân thể."
Kanzaki Rin lạnh lùng nói: “Cậu..."
Phương Thành cắt đứt nàng: “Chỉ đùa với cậu mà thôi, chúng ta vừa rồi chỉ suýt chút nữa “cọ xát” mà thôi, cái này rất bình thường, dù sao tôi cũng là người đàn ông huyết khí phương cương, không phải cô chưa từng nắm..."
Kanzaki Rin giễu cợt nói: “Vampire không phải đều bất lực sao?"
Nàng cũng đã xem qua tư liệu về Vampire, nghiêm chỉnh mà nói Vampire chắc là lãnh cảm, bởi vì công năng vẫn còn, thế nhưng khác biệt không lớn.
"Cô lại nghĩ tôi giống Vampire khác, kì thị chủng tộc thâm căn cố đế, cô từng thấy Vampire nào thích ăn huyết heo chưn miến giống như tôi vậy sao? Tôi bình thường còn ăn rau hẹ cùng hàu tươi, tráng dương bổ thận hiểu hay không?"
Phương Thành khoát khoát tay, xoay người đi về phía phòng tắm.
Kanzaki Rin nhìn bóng lưng của hắn, khuôn mặt hiện lên vẻ phức tạp.
...
Lúc đang tắm, Phương Thành đột nhiên nghĩ đến một cái giải quyết cả nhà Morishita, nhưng không có biện pháp bại lộ thân phận.
Hắn từ phòng tắm đi ra, phát hiện Kanzaki Rin vẫn chưa đi, bèn hỏi nàng: “Có phương pháp khiến cho Vampire không ngửi thấy mùi vị của tôi hay không?"
Kanzaki Rin cảnh giác nói: “Cậu hỏi chuyện này làm gì? Cục gần đây vẫn đang truy bắt nội gián, cậu không nên xằng bậy."
Phương Thành hướng nàng buông tay nói: “Nói bậy gì đấy, tôi sợ giống như lần trước, bị Vampire khác tìm tới cửa."
"Cậu nghĩ rằng tôi sẽ tin cậu? Không có loại phương pháp này."
"Chuyện này thì chưa chắc nha, Rin."
Takeda Masumi bỗng nhiên chen vào, nàng cũng vừa tắm rửa xong, trên mặt đã không còn sự xấu hổ cùng chật vật vừa rồi: “Thật ra chị biết một phương pháp có thể hữu hiệu."
Phương Thành quay đầu nhìn về phía nàng: “Phương pháp gì?"
Takeda Masumi không có thừa nước đục thả câu: “Dùng nước tỏi bôi lên thân thể, có hiệu quả cắt đứt khứu giác của Vampire, đương nhiên chiêu này vô dụng đối với cao cấp Vampire."
Kanzaki Rin kỳ quái nói: “Chị nghe được từ đâu?"
Đây rõ ràng là phương pháp dân gian, trong tài liệu cũng không có ghi chép.
Takeda Masumi nhún nhún vai: “Chị nghe được từ trong miệng của một chiến hữu."
Nghe nàng nói như vậy, Kanzaki Rin lập tức ngậm miệng không hỏi nữa, đây là đề tài cấm kỵ của Takeda Masumi.
Phương Thành ghi nhớ phương pháp này trong lòng, lại hỏi: “Nếu là giữa Vampire và Vampire, cũng có thể dùng phương pháp này sao?"
Takeda Masumi lại không đa nghi: “Chuyện này thì không rõ lắm, có cơ hội hai người tự thực nghiệm đi."
Phương Thành không ngờ Takeda Masumi thật đúng là có thể giúp mình, hướng nàng cười nói: “Cảm ơn, nếu như phương pháp này hữu dụng, mời chị ăn băng côn."
3 chữ ăn băng côn, làm cho Takeda Masumi không biết hiểu sai đến đâu, lập tức hướng Phương Thành giơ ngón giữa lên: ( ̄ー ̄)d
Phương Thành suy nghĩ một chút, giơ tay lên hướng về phía nàng, dùng ngón cái cùng ngón trỏ quay vòng thành một cái lỗ: ( ̄▽ ̄)o
Takeda Masumi: (⊙ˍ⊙)