Taishi Kiba đã từng nuốt chửng một con Vampire đồng loại, sức mạnh tăng cao như mãnh thú. Thân thể người thường rơi vào trong tay y thì vô cùng yếu ớt.
Người rơi xuống còn chưa kịp phản ứng đã bị y xé xác, cảnh tượng đẫm máu kinh hoàng.
Phương Thành đang đứng ở hàng rào trên lầu hai, khuôn mặt bị khẩu trang che lại không nhìn rõ được cảm xúc.
Vẫn còn một vài người đang nằm dưới chân hắn, Morishita Yamato, mẹ của gã Sayuri và người anh họ đến tên cũng chẳng đáng nhắc đến kia nữa.
Ở khoảng cách gần như vậy, không cần phải ngửi mùi, Taishi Kiba cũng có thể tìm ra vị trí của Phương Thành.
"Ơ, đại ca."
Phương Thành giơ tay chào Taishi Kiba: "Kỹ thuật lái xe của mày còn rất kém, bây giờ mới đuổi đến, nên nhớ thường ngày phải tập lái xe nhiều hơn."
"Đánh rắm!"
Taishi Kiba gầm lên với Phương Thành: "Trạng thái hôm nay của tao không tốt, có gan chúng ta có thể đấu một lần nữa?"
"Thôi đi, cái loại như mày thì hãy đến núi Akina chạy thắng một chiếc xe giao đậu hũ đi đã rồi hãy đến so với tao."
Phương Thành cười khúc khích: "Nếu không, ngay cả khói xe của tao mày còn không ngửi được.”
"Thằng điên, mày nghĩ tao chưa xem qua Khúc cua quyết định(Initial D) à? Manga mà mày cũng coi là thật sao?
Taishi Kiba kích động hét lên.
Lúc trước, sau khi hắn đọc xong phần hậu truyện tranh, hắn đã đến thăm núi Haruna, nguyên mẫu của núi Akina ở tỉnh Gunma, còn mang theo năm phát liên (súng săn có năm viên đạn) và khom người ngồi chổm hổm ở đó trong nhiều đêm.
Không có xe giao đậu hũ vào nửa đêm, và cũng không có cửa hàng đậu hũ Fujiwara. Tất cả đều là gạt người.
Phương Thành cũng không nghĩ tới sẽ gặp được một con Vampire đam mê lái xe.
Hắn dang hai tay: "Vậy thì xem như cả đời này, mày sẽ không bao giờ có thể vượt qua kỹ thuật lái xe của tao."
"Tại sao?"
"Chỉ vì tao có thể lái xe mọi lúc mọi nơi, ánh mắt của tao luôn dõi theo ánh đèn pha của những chiếc xe lớn, mà có thể hiểu được sao?"
"Có ý gì?"
"Hiểu được thì hiểu, không hiểu thì có nói gì cũng không hiểu, không hiểu được những câu này, cảnh giới của mày vĩnh viễn không theo kịp suy nghĩ của tao."
"..."
Kiba Taishi theo bản năng cảm thấy hai người đang nói đến chuyện lái xe, giống như không phải cùng một chuyện.
Nhưng y vẫn có thể cảm nhận được sự khinh bỉ đối với kỹ thuật lái xe của mình trong giọng điệu của Phương Thành. Điều này hoàn toàn không thể chấp nhận được đối với một người đam mê lái xe.
Y rất tức giận và định lao lên để biện minh cho kỹ thuật lái xe của mình thì thấy Phương Thành đang nhấc chân của hai người lên và ném xuống về phía y.
Taishi Kiba nghĩ rằng Phương Thành đang sử dụng những người này làm vũ khí nên không hề né tránh, trực tiếp xé nát những thân thể bị ném xuống.
Y muốn dùng thủ đoạn đẫm máu này để làm cho Phương Thành sợ hãi. Mất đi ý chí chiến đấu và dũng khí của hắn. Đồng loại của y đã bị đánh bại như vậy.
Nhìn thấy sự hợp tác của Taishi Kiba, Phương Thành thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nếu y chọn cách né tránh, Phương Thành sẽ phải đích thân ra tay, điều đó sẽ không hoàn hảo.
Hắn tiện tay xốc Morishita Yamato đang bất tỉnh lên.
Không hổ danh là một con Tinh Tinh cơ bắp, khả năng phản kháng rất mạnh. Vào lúc này Morishita Yamato đã thực sự tỉnh dậy sau cơn hôn mê.
Gã còn đang có chút mơ hồ, sau khi nhận ra mình nằm trong tay Phương Thành lập tức sợ tới mức hoàn toàn tỉnh táo: "Mày muốn làm gì? Thả tao ra!"
"Tao đây không phải là đang muốn thả mày đi sao?"
Phương Thành trả lời và ném gã ra ngoài.
Chỉ cho đến khi Morishita Yamato phát hiện ra chính mình đang bị treo trên mép hàng rào trên tầng hai. Bên dưới còn có một người toàn thân bê bết máu, khuôn mặt dữ tợn.
"Không, đừng ném tao xuống!"
"Một tù nhân như mày làm gì có nhiều đòi hỏi như vậy, tao cũng không phải là cha của mày."
"Cha!!"
Morishita Yamato nắm chặt tay Phương Thành, khát vọng sống sót mãnh liệt khiến gã bật khóc: "Chỉ cần mày không buông tao ra, mày đã là cha ruột của tao."
Phương Thành hít một hơi thật sâu và kinh ngạc nhìn Morishita Yamato. Hắn trong giây lát có cảm giác cam bái hạ phong và kính phục.
Kẻ này có thể co được duỗi được, kinh khủng như vậy, thành tựu trong tương lai là vô hạn. Nếu như còn sống sót có thể trở thành một ông trùm xã hội đen.
"Con trai ngoan, hiện tại cha đang gặp khó khăn, con có muốn làm giúp cha một việc không?"
"Không muốn."
"Được rồi, tao đã biết mày là một người con có hiếu, đi xuống thôi."
"Không, tao không có một người cha như mày!"
Khi 'hai cha con' đang còn dây dưa với nhau, Taishi Kiba đã lao lên cầu thang.
Phương Thành không còn thời gian để chơi với Morishita Yamato nữa, nên hắn nhấc cao cơ thể vạm vỡ của gã và ném xuống cầu thang.
Morishita Yamato hét lên, ở trên không trung khoa tay múa chân, người như là một núi thịt đập vào người Taishi Kiba.
Taishi Kiba vẫn không né tránh, hai tay mạnh mẽ cắm vào người Morishita Yamato.
Nhưng y đã đoán sai trọng lượng cơ thể của Morishita Yamato. Còn chưa kịp xé xác gã, đã bị đập cho ngã xuống cầu thang.