Mục lục
Ta Bị Vampire Cắn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương Thành phát hiện cuộc sống của mình lại một lần nữa trở nên rất đơn điệu.

Mỗi ngày thức dậy chính là rèn luyện thân thể, luyện tập Dòng máu cương thiết, buổi tối chơi game xem thời sự, sau đó trùm chăn ngủ, bắt đầu ngày mới lại lặp lại quá trình trên.

Thay đổi lớn duy nhất có lẽ là kiếm cho mình một số món ăn mới mỗi ngày.

Nhưng tiếp tục như vậy không ổn, một ngày ba bữa đều do mình tiền bỏ, tiền gởi ngân hàng sớm muộn sẽ bị móc sạch, chẳng lẽ lại phải đi bán thận?

Phú bà cũng giảm bớt số lần đến nhà của Phương Thành ăn máu heo, nàng gần đây luôn âm thầm điều tra kẻ tố cáo nặc danh, nhưng không thu hoạch được gì, đối phương chắc chắn thành thạo nắm giữ kỹ năng phản truy lùng.

Trừ cái đó ra, hành động bắt nội gián của Cục giải quyết tai hoạ cũng không hề thuận lợi, ngược lại bắt tới một nhóm sâu mọt, không biết nên khóc hay nên cười.

Phương Thành rất lo cho Kanzaki Rin vì chuyện sâu mọt trong nội bộ Cục, sợ nàng cũng bị bắt, nhưng thấy nàng vẫn không sao, Phương Thành lại muốn trào phúng đám người trong Cục toàn là lũ mù, sâu mọt lớn như vậy cũng không phát hiện ra được.

Thèm tiền của nàng, thích quan sát biểu cảm kinh ngạc của nàng, tâm trạng rất mâu thuẫn.

Qua thêm mấy ngày, Kanzaki Rin bỗng gửi tới tin tức: “Đến trường đi, nếu không... bằng tốt nghiệp không cầm được."

"Đkm, cô không phải nói giao cho cô giải quyết sao?"

"Đồ lừa đảo."

Phương Thành có chút căm tức, phụ nữ nhân lại học xấu.

Nhưng nghĩ kỹ lại thì e rằng mọi chuyện không đơn giản như vậy, Kanzaki Rin có thể không tra ra được thân phận của kẻ tố cáo nặc danh, cố ý thả Phương Thành ra ngoài câu cá.

Phú bà lui tới chỉ dùng một chiêu câu cá này.

Phương Thành vừa hay cũng có chút chịu không nổi cuộc sống đơn điệu nhàm chán này, bèn mang theo cặp xách ra cửa.

Vừa ra cửa, máy bay không người lái trên đầu đã tới đúng như dự đoán, giống như con ruồi đáng ghét.

Phương Thành bèn gọi điện cho Kanzaki Rin: “Tôi hỏi cô có thể lấy chiếc máy bay không người lái quỷ quái này đi hay không, hay do cô quá yêu tôi, ngày nào không được nhìn tôi thì toàn thân cô sẽ ngứa ngáy khó chịu? Nếu như vậy cô nói sớm, tôi nhất định sẽ dùng mọi cách để thỏa mãn cô..."

Kanzaki Rin phớt lờ cái miệng ăn nói bẩn thỉu của Phương Thành, giải thích: “Không cần lo lắng, lần này máy bay không người lái không phải tới giám thị cậu, mà là tới giám thị xung quanh cậu, xem có người âm thầm theo dõi cậu hay không."

"Ý của cô là máy bay không người lái trước đó giám thị tôi?"

- Tút tút --

Cô cho rằng tắt máy là xong sao?

Phương Thành cười lạnh, nhanh chóng gửi một tin nhắn cho Kanzaki Rin: “Ai nha, tôi không cẩn thận tải ảnh của cô lên Internet rồi."

Kanzaki Rin cũng trả lời cực nhanh: “Một chầu thịt quay, gỡ bỏ ảnh chụp."

"Thêm một chầu lẩu nữa, quyết định nhanh một chút, nếu không... sẽ bị người khác nhìn thấy."

"Có thể, nhưng không có lần sau, nếu không... sự hợp tác của chúng ta dừng ở đây."

"Thành giao."

Phương Thành vô cùng sung sướng, ngâm nga một giai điệu vui vẻ, xách cặp đi học.

Học viện Kashima không thay đổi vì sự vắng mặt của Phương Thành, ngay cả bạn học cùng lớp cũng không quan tâm nam sinh thường xuyên trốn học này.

Tuy nhiên vẫn có những người lo lắng, Asaka Myōe theo thói quen bèn đến chào hỏi Phương Thành.

"Phương-kun, buổi sáng tốt lành."

Nàng không hỏi tại sao Phương Thành lại trốn học.

Nhưng Phương Thành phát hiện nụ cười của Asaka Myōe dường như có chút miễn cưỡng, dáng vẻ tâm sự nặng nề.

Phương Thành cũng sẽ không quanh co lòng vòng, hỏi thẳng: “Asaka, cậu có chuyện gì không vui sao?"

Asaka Myōe mờ mịt lắc đầu: “Không có."

Phương Thành yên lòng: “Vậy là tốt rồi, tớ thấy mặt của cậu trông không vui, còn tưởng cậu tới tháng."

Trong nháy mắt mặt của Asaka Myōe đỏ lên, sau đó làm ra một động tác vô cùng dũng cảm -- đá một cước không nhẹ không nặng vào chân của Phương Thành.

"Phương-kun, cậu... cậu đáng ghét."

Sau khi bỏ lại những lời này, Asaka Myōe bèn chạy như chạy trốn về chỗ của mình.

Satō Hayato ở bên nghe trộm, lập tức giận dữ dùm cho Asaka Myōe: “Bạn học Phương, tại sao cậu có thể nói những lời đó với Asaka-san?"

Phương Thành quay đầu nhìn gã, cười nói: “Tối hôm qua Satō-san không tự sướng sao? Giận dữ như vậy, có muốn giới thiệu cho cô vài bộ hentai có nhiều cô em đeo kính ngực bự hay không? Ví dụ như truyện của Tomoe Sasamori hoặc là Takemaru Takasaki, v.v..."

Satō Hayato vô cùng hoảng sợ, vội vàng nhìn chung quanh, sợ người khác nghe được.

Sau một câu nói bức lui con gà nhớt Satō Hayato, Phương Thành cầm sách giáo khoa bắt đầu ôn tập.

Trong khoảng thời gian trốn học này hắn cũng không lười biếng, mà còn ôn tập lại kiến thức cấp 3 vào buổi tối, cộng thêm sự giúp đỡ từ các lớp học trực tuyến và ghi chép của Asaka Myōe, kiến thức đã được ôn tập khá đầy đủ.

Lúc sắp tan học, Satō Hayato bỗng nhiên nhăn nhăn nhó nhó nhỏ giọng nói với Phương Thành: “Phương-san, vừa rồi muốn giới thiệu cái gì... một người bạn của tớ muốn biết."

Phương Thành: ...

Lát nữa sẽ nói tên vài bộ truyện GAY cho gã biết.

Mấy tiết học buổi sáng nhanh chóng trôi qua, vào giờ nghỉ trưa, Phương Thành nhìn thấy Asaka Myōe bị 3 nữ sinh trông rất hung hăng kêu ra ngoài.

Đây là... bắt nạt?

Phương Thành nhớ Asaka Myōe có mối quan hệ tốt với mọi người trong trường, chưa từng thấy nàng đắc tội ai.

Satō Hayato đã chạy như bay ra khỏi phòng học, chắc là muốn anh hùng cứu mỹ nhân.

Phương Thành suy nghĩ một chút, cũng theo sau.

3 nữ sinh mang Asaka Myōe tới WC nữ.

Lúc Phương Thành do dự có nên xông vào WC nữ hay không, thì 3 nữ sinh lại mang Asaka Myōe ra ngoài, thì ra các phòng trong WC đều có người, không có phòng trống.

Asaka Myōe cũng không phản kháng, mặc do 3 người mang mình đi.

Rất nhanh đi tới một góc vắng vẻ trong sân trường, trùng hợp đây chính là chỗ lần trước Phương Thành cùng Asaka Myōe lén lút trò chuyện với nhau.

3 nữ sinh bắt đầu xô đẩy Asaka Myōe, còn không ngừng chửi thề và nói những câu khó nghe.

Asaka Myōe cúi đầu, yên lặng chịu được hành động ngày càng quá đáng của đối phương.

"Dừng tay!"

Giọng nói đầy phẫn nộ, chính trực bỗng vang lên.

Satō Hayato tựa như một kỵ sĩ dũng cảm, từ chỗ ẩn thân xông ra.

Chuyện này khiến Phương Thành có cách nhìn khác với gã, không ngờ thiếu niên nhu nhược này có gan chơi trò anh hùng cứu mỹ nhân.

"Không cho phép tổn thương Asaka-san!"

Satō Hayato giang ra hai tay, ngăn cản trước người Asaka Myōe.

Asaka Myōe lại càng hoảng sợ: “Sa... Satō-san?"

3 nữ sinh cũng kinh hãi nói: “Mày là ai?"

"Tôi là ai không quan trọng, nhưng tôi sẽ không để cho các cô tổn thương Asaka-san."

"Hả?"

Nữ sinh tóc ngắn cầm đầu dùng sức đẩy Satō Hayato: “Cút đi, mắc mớ gì tới mày."

Satō Hayato lại bị đẩy cho lảo đảo, suýt chút nữa ngã sấp xuống.

2 nữ sinh còn lại thì vòng qua gã, muốn tiếp tục cào cấu Asaka Myōe.

Satō Hayato vẫn cố đứng vững, gã muốn quay người lại để ngăn cản, nhưng lain bị cô gái trước mặt kéo tóc.

Bốn người lập tức lôi kéo nhau loạn xạ.

"Đủ rồi!"

Satō Hayato đột nhiên hét lớn, dọa sợ 3 nữ sinh.

Satō Hayato nhớ lại chuyện mà Phương Thành đã nói với gã, Asaka Myōe thích người dũng cảm.

Giờ trong gã tràn đầy can đảm.

Gã đập mạnh vào tay của nữ sinh tóc ngắn ra, sau đó quỳ xuống trước mặt 3 nữ sinh, lớn tiếng nói: “Làm ơn, đừng bắt nạt Asaka-san, có oán hận gì thì các cô có thể trút vào tôi."

Phương Thành cứ tưởng có trò hay nhìn, suýt chút nữa kinh ngạc đến lòi hai con mắt ra ngoài.

Càng khiến cho hắn kinh ngạc chính là 3 nữ sinh dường như cũng bị khí thế của Satō Hayato dọa sợ.

Asaka Myōe vội vã ngồi xuống xuống lôi kéo Satō Hayato: “Satō-san, cậu mau đứng lên."

"Asaka-san không cần lo lắng, tớ nhất định sẽ bảo vệ cậu."

Satō Hayato cúi đầu xuống thấp hơn, gã tin mình nhất định có thể đả động 3 nữ sinh dữ dằn này, cứu được Asaka-san.

Thứ mà Satō Hayato nhận được sau đó là bị nữ sinh tóc ngắn đá ngã.

"Ui da!"

Nhìn Satō Hayato bị 3 nữ sinh đấm đá túi bụi, Phương Thành cảm thấy cạn lời: “Cho cậu cơ hội cậu cũng không tận dụng được."

Hắn tiện tay bẻ một cành cây rộng cỡ hai ngón tay, sau đó bước tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK