Sau khi sống lại, giác quan của Phương Thành nhạy cảm hơn rất nhiều.
Tuy tiếng động từ bên ngoài phòng tắm truyền tới rất nhỏ, nhưng hắn vẫn nghe rất rõ, đó là tiếng khoá cửa được mở ra.
Suy nghĩ đầu tiên của Phương Thành chính là nữ Vampire kia đuổi tới tận nhà.
Nhưng ngay lập tức lại cảm thấy không đúng.
Với phong cách giết người tùy thích của Vampire, cho dù đuổi đến tận nhà cũng sẽ không lén lén lút lút cạy cửa.
Mà nguyên chủ lại là một cô nhi thứ thiệt, không có người thân bạn bè, cũng không tồn tại thứ gọi là thanh mai trúc mã hoặc là bạn bè nửa đêm chạy đến tìm hắn.
Chẳng lẽ là trộm?
Phương Thành nhìn quanh phòng tắm, không phát hiện thứ gì có thể dùng làm vũ khí.
Thứ duy nhất thuận tay chính là cây thông cống bồn cầu đã dùng mấy năm, lớp phân màu vàng bao quanh nhìn thôi cũng đủ có sức uy hiếp.
Áo quần đều ném ở bên ngoài, Phương Thành chỉ có thể dùng khăn tắm để quấn quanh bộ vị nhạy cảm, tay kia cầm cây thông cống, nhẹ nhàng mở cửa phòng tắm đi ra ngoài.
Kết cấu của phòng trọ rất đơn giản, bên ngoài phòng tắm chính là phòng khách, nối liền phòng bếp và phòng ngủ.
Phương Thành vừa mới ra ngoài, lập tức nhìn thấy một cô gái đứng trong phòng khách.
Cô gái này khoảng 17 tuổi, mặc quần áo nguỵ trạng màu đen và áo khoác chiến thuật; bốt quân đội đáy dày, bao tay nửa ngón, một bộ đồ cảnh sát vũ trang.
Nhưng cảnh sát không thể nhỏ tuổi như vậy, chẳng lẽ đi lộn chỗ?
...
Kanzaki Rin đưa đầu quan sát tình huống của phòng trọ, nơi này cho cô ấn tượng đầu tiên chính là âm u bẩn thỉu, điển hình là phòng của trạch nam sống một mình.
Ánh mắt nàng vừa hướng sang bên phòng tắm, ánh mắt lập tức đối kháng lại Phương Thành.
Hai người đồng thời sửng sốt.
Phương Thành nhìn thấy mặt của Kanzaki Rin, suy nghĩ đầu tiên là đẹp quá, sau đó cảm thấy dường như đã gặp ở đâu rồi.
Không đợi hắn nghĩ ra, Kanzaki Rin cũng đã giương mắt, hét lớn: "Biến thái!!"
Nàng chợt giơ tay lên chưởng về phía Phương Thành.
Kèm theo tiếng bộp giòn vang, một ngọn lửa cực nóng sáng ngời bỗng dưng sinh ra, lao về phía Phương Thành.
"Cmn!"
Phương Thành nghẹn họng nhìn trân trân, vội khom lưng né tránh.
Ngọn lửa bay qua lưng hắn, đụng vào vách tường phía sau, ngọn lửa như bọt sóng văng khắp nơi, ầm vang, đốt cho tường cháy đen kịt.
Sau lưng của Phương Thành của bị nướng đau buốt, hắn không để ý tới có bị bỏng hay không, vội dùng sức ném cây thông bồn cầu về phía cô gái.
Kanzaki Rin bị cây thông bồn cầu thu hút, lúc nhận ra là vật gì thì lập tức biến sắc, vội vã nghiêng người né tránh.
Lúc ngẩng đầu lên, Phương Thành đã chạy về phòng tắm, khóa cửa lại cái rầm.
Kanzaki Rin đuổi tới ngoài cửa phòng tắm, không tùy tiện đẩy ra, mà hét lên: “Cút ra đây!"
Phương Thành thở hổn hển dựa lưng vào cửa phòng tắm, vội vàng quay người hướng về cái gương kiểm tra phía sau lưng, trên lưng rõ ràng có vết bỏng, nhưng vết thương đang hồi phục với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Nghe thấy tiếng hét của Kanzaki Rin ở bên ngoài, Phương Thành lập tức nổi đoá.
Hắn quát ra phía ngoài: “Con mẹ nó, cô là ai vậy?"
Mình vừa mới xuyên việt chưa tới một giờ, trước bị Vampire đùa bỡn chà đạp, hiện giờ lại bị một cô gái không biết từ đâu xuất hiện dùng lửa đốt mông.
Dù là tử tù cũng không phải chịu sự đối xử tàn ác đến thế.
Mấu chốt là mình đâu có làm chuyện thương thiên hại lý gì.
Đây không phải là bắt nạt người thành thật sao?
Bên ngoài trầm mặc vài giây, Kanzaki Rin lần thứ hai lên tiếng, lần này giọng nói tương đối bình tĩnh: “Anh đi ra đây, chỉ cần anh thành thật, tôi sẽ không làm hại anh."
Phụt!
Phương Thành lập tức nhổ bãi nước miếng vào cánh cửa ngăn cách đôi bên.
Hắn cũng không phải đồ ngốc, sao có thể dễ dàng tin tưởng một cô gái tự tiện xông vào nhà dân còn dùng lửa đốt mình.
Chẳng qua giờ bị đối phương chặn ngoài phòng tắm, muốn chạy cũng chạy không thoát.
Cửa sổ duy nhất của phòng tắm này là lổ thông hơi rất nhỏ, cho dù hắn vót nhọn đầu cũng chui không lọt.
Kanzaki Rin đứng ở bên ngoài, bỗng nhiên cao giọng nói: “Anh cho rằng trốn ở bên trong thì sẽ yên ổn sao, nếu không chịu cút ra thì tôi sẽ phá cửa."
Phương Thành cũng không vừa: “Nên cút chính là cô, nơi này là nhà của tôi, nếu không cút tôi sẽ báo cảnh sát!"
Lời này là gạt nàng, bởi vì Phương Thành không biết ném smartphone đi đâu rồi.
Nhưng đối phương cũng không biết hắn không có smartphone, thời đại này ai tắm chẳng mang theo smartphone.
Nghe được Phương Thành nói muốn báo cảnh, Kanzaki Rin mặt không đổi sắc, giơ tay lên nhắm ngay cửa phòng tắm, chưởng một chưởng.
Ngọn lửa sáng ngời từ đầu tay của nàng bắn ra ngoài, còn mạnh hơn cả súng phun lửa, đập mạnh vào cánh cửa phòng tắm đóng chặt.
Cửa phòng tắm bị đụng phải bốp, ngọn lửa đốt cháy cánh cửa thuỷ tinh.
Phương Thành hoảng hồn, con mụ này chẳng lẽ muốn phóng lửa thiêu chết mình?
Quá lớn gan rồi, cô ta không biết nhà trọ còn có những khách thuê khác sao?
Bất quá Phương Thành giờ cũng không thể quan tâm đến người khác, cứu mình trước rồi hãy nói.
Hắn vội đặt xô xuống dưới vòi nước để hứng nước, mở hết nắp sữa tắm, dầu gội,… đổ hết vào trong xô.
Cánh cửa phòng tắm bằng nhôm nóng chảy nhanh chóng dưới ngọn lửa, ấm kính ở giữa cũng bị nứt theo tiếng lửa “xoẹt xoẹt”.
Nhiệt độ bên trong phòng tắm không khí nhanh chóng tăng lên, khiến cho trán của Phương Thành chảy đầy mồ hôi, chăm chú nhìn chằm chằm cánh cửa phòng tắm sắp bị thiêu hủy.
Hắn không chắc chắn phần trăm mình có thân bất tử, cho dù có, cũng không muốn bị đốt chết.
Rốt cục, một tiếng chói tai ầm vang, cửa thủy tinh vỡ tan, cả cánh cửa đang bị nóng chảy sụp đổ.
Lúc cánh cửa phòng tắm rơi xuống, Phương Thành nhấc cái xô lên, ném ra ngoài cửa.
Ngay lúc xô nước bay ra ngoài, Kanzaki Rin né sang một bên, ung dung né tránh xô nước và chất dịch bắn ra.
Cô ta sớm nghe được tiếng vòi nước chảy trong phòng tắm, đoán được Phương Thành có thể sẽ dùng nước đối phó mình, nên sớm đã có chuẩn bị tâm lý.
Nhưng xô nước cũng không chỉ văng ra nước, còn có vô số bọt xà phòng.
"Cái..."
Kanzaki Rin chỉ đoán Phương Thành biết dùng nước, không ngờ hắn còn chơi trò công kích hóa học, đôi mắt lập tức đã bị bọt xà phòng đập vào mắt không nhìn thấy rõ.
Phương Thành tiện tay cầm ly nước dùng để đánh răng, thừa cơ lao ra khỏi phòng tắm, đánh vào Kanzaki Rin.
Đòn đánh này của hắn hoàn toàn không giữ sức, lập tức đẩy Kanzaki Rin ra, bản thân cũng không đứng vững.
Kanzaki Rin té trong phòng khách, nhanh chóng lao tới, mắt còn nhìn không kỹ, nhưng mơ hồ có thể nhìn thấy vị trí của Phương Thành, vội giơ tay lên chưởng hắn.
Phương Thành bò từ dưới đất dậy, cách Kanzaki Rin một đoạn, thấy thế bèn trực tiếp cầm ly nước trong tay đập tới, đập tay cô ta qua một bên.
Ngay sau đó dùng đòn chó đói vồ mồi, đè mạnh lên trên người của Kanzaki Rin.
Kanzaki Rin đã được huấn luyện cận chiến, trong nháy mắt co gối thúc vào bụng của Phương Thành, đồng thời tung quyền đấm mạnh vào mặt của hắn.
Bốp bốp mấy quyền liên tục, Phương Thành bị đánh đến mức mắt nổ đom đóm, ngay sau đó bèn cảm thấy ngực đau đớn.
Kanzaki Rin không biết từ đâu móc ra một con dao găm làm bằng bạc, đâm vào ngực của Phương Thành.
Phương Thành mở mồm, chỉ kịp kêu lên một tiếng "đệt", toàn thân uể oải, xụi lơ ở trên người của Kanzaki Rin.
Kanzaki Rin đẩy Phương Thành qua một bên, ngồi xổm xuống không ngừng thở hổn hển.
Cứ tưởng rằng chỉ đối phó với một kẻ không may vừa biến thành quỷ hút máu mà thôi, không ngờ lại khó dai đến vậy.
Cúi đầu nhìn qua Phương Thành đã chết, Kanzaki Rin ở trong lòng thầm nói một tiếng xin lỗi.
Cô biết người nam sinh trạc tuổi với mình này vô tội, nhưng hắn đã biến thành Vampire, kết quả hoặc là bị giam giữ, hoặc là đi tấn công người khác rồi sau đó bị tiêu diệt.
Kanzaki Rin chẳng qua tới đây để mang Phương Thành đi, ai biết cuối cùng lại biến thành giết hắn.
Phương Thành quá khó chơi ngược lại khiến hắn đánh mất tính mệnh.
Kanzaki Rin ngây người ngồi yên trên mặt đất một lúc, mới chống hai tay vào đầu gối, chuẩn bị đứng lên.
Ngay lúc cô đứng dậy, Phương Thành nằm chết bên cạnh chợt nhảy lên, một lần nữa xô ngã Kanzaki Rin xuống đất.