"Có ý gì?"
Phương Thành giật mình ngẩng đầu nhìn nàng: “Đang làm rất tốt, tại sao đột nhiên không làm nữa?"
Hắn còn đang mong giết thêm vài con Vampire, kiềm thêm nhiều kỹ năng và số lần hồi sinh.
"Chẳng lẽ cô sợ rồi sao? Hay là hết tiền? Tôi có thể hỗ trợ cô đôi chút..."
"Giữ lấy 5 hào của mình đi."
Kanzaki Rin không vui nói: “Tôi đã nói với cậu, Cục giải quyết tai hoạ đã sớm chuẩn bị cho một cuộc săn quỷ lớn để điệt hết những Vampire đang làm loạn trong thành phố Tokyo, lần này điều động toàn bộ thành viên chính thức, nếu như thuận lợi, rất có thể sẽ một lưới bắt hết Vampire."
Phương Thành chớp chớp mắt: “Cô từng nói với tôi sao?"
Kanzaki Rin trừng mắt hỏi: “Không có sao?"
"Có không?"
"Không có sao?"
"Được, coi như cô đã nói."
Phương Thành tức giận đến mức vỗ mạnh vào bàn trà: “Nhưng tại sao Cục giải quyết tai hoạ sớm không tới muộn không tới, hết lần này tới lần khác ngay lúc chúng ta vừa mới bắt đầu lại tới, đây là hành vi gì? Đây là hành vi cướp boss, làm vậy được không? Đương nhiên không được!"
Kanzaki Rin có chút kinh ngạc, trước đây Phương Thành vốn rất kháng cự việc cùng hợp tác tiêu diệt Vampire, sao bây giờ trở nên như thế chân thực nhiệt tình rồi.
Lại còn tức giận, dựa vào tính cách của hắn thì đáng lý ra phải thở phào một cái, sau đó ung dung ở một bên ăn dưa bở (thành ngữ mạng: xem náo nhiệt) sao?
Kanzaki Rin dằn lòng xuống, đáp: “Cậu nổi giận với tôi cũng vô nghĩa, chuyện đã được cấp trên quyết định, tiêu diệt Vampire cũng là chức trách của Cục, không làm như vậy ngược lại là thất trách. Hơn nữa..."
Nàng liếc nhìn Phương Thành: “Cục giải quyết tai hoạ giờ còn chưa biết thân phận của cậu, sao lại cướp boss của cậu? Có chúng ta giúp cậu tiêu diệt kẻ thù, còn kêu ca gì nữa?"
Phương Thành không cãi nổi, hắn vẫn rất do dự không biết có nên nói cho Kanzaki Rin biết chuyện có thể cướp đoạt kỹ năng từ trên thân Vampire hay không.
Về tình cảm hắn không muốn tiết lộ lá bài tẩy của mình cho Kanzaki Rin biết, nhưng từ phương diện lý trí suy nghĩ, đôi bên sau này còn muốn hợp tác, sớm muộn Kanzaki Rin cũng sẽ phát hiện năng lực của hắn giống với Kuroishi Yuto.
Nếu dùng lời nói dối để che đậy, với trí thông minh của Kanzaki Rin rất có thể sẽ phát hiện manh mối, ây rạn nứt mối quan hệ hợp tác giữa hai người, cuối cùng là mỗi người một ngả.
Đây không phải là điều mà Phương Thành muốn thấy, bởi Kanzaki Rin đã giúp hắn rất nhiều.
Chỉ với chuẩn bị trước và dọn dẹp hậu quả, sẽ giải quyết rất nhiều rắc rối cho Phương Thành, giúp hắn không cần lãng phí thời gian vào những việc vụn vặt này, hơn nữa trong quá trình chiến đấu, Kanzaki Rin cũng đã trợ giúp không nhỏ.
Quan trọng nhất là không có Kanzaki Rin, Phương Thành đi đâu tìm phú bà có thể cung cấp một ngày ba bữa cho mình chứ?
Nhưng nếu sau khi tiêu diệt toàn bộ Vampire, liệu Kanzaki Rin có mang người của Cục giải quyết tai hoạ tới giết mình hay không?
Đây cũng là nỗi lo lớn nhất chôn giấu trong đáy lòng của Phương Thành.
Lúc hắn đang băn khoăn, Kanzaki Rin đã làm xong món bún huyết vịt.
Sau khi dọn món lên bàn ăn, Phương Thành mới hỏi: “Cô cũng sẽ tham gia hành động săn quỷ sao?"
Kanzaki Rin gật đầu: “Sẽ, thực tập sinh cũng phải tham gia."
Nàng đã 'tiêu diệt' 2 Vampire, cục rất coi trọng điều này, đã cân nhắc kinh nghiệm chiến đấu của nàng trong hành động săn quỷ để tham khảo.
Ngoài ra, công tích diệt 2 vampire cũng đã cải thiện vị trí của Kanzaki Rin trong cục rất nhiều, rất nhiều thông tin nội bộ và quyền sử dụng trang bị đều mở ra đối với nàng.
Thậm chí đã có những đề xuất yêu cầu Kanzaki Rin tốt nghiệp thực tập sinh trước thời hạn, trở thành thành viên chính thức.
Đương nhiên điều này phải cân nhắc ý kiến của Kanzaki Rin, bởi vì thực tập sinh chỉ là người làm việc bán thời gian, phần lớn đều là học sinh vị thành niên, có cuộc sống của mình.
Một khi trở thành thành viên chính thức, Kanzaki Rin nhất định phải rời khỏi trường học, chính thức gia nhập vào 996, thời gian của nàng sẽ rút ngắn rất nhiều.
Nhưng trở thành thành viên chính thức cũng có rất nhiều chỗ tốt, chẳng hạn như được trang bị súng, chẳng hạn như có quyền hạn cao hơn.
Nghe Kanzaki Rin nói mình cũng sẽ tham gia, đôi mắt của Phương Thành sáng ngời: “Nếu bên cô tiêu diệt Vampire, có thể mang tim qua chỗ tôi hay không?"
"Cậu muốn làm gì?"
Trong mắt của Kanzaki Rin lập tức lộ vẻ cảnh giác.
"Tôi muốn làm một thí nghiệm, đến lúc đó cô sẽ biết."
Phương Thành hàm hồ trả lời, hắn muốn xem thử nếu không phải là Vampire do mình giết, có thể thu được năng lực thông qua sờ xác chết hay không.
Nếu có thể, vậy hắn hà tất đích thân đi liều mạng với Vampire?
Ở ngoài xem náo nhiệt không vui hơn sao?
Kanzaki Rin yên lặng ăn bún, một hồi lâu mới lên tiếng: “Tôi sẽ cố, đừng ôm hy vọng gì."
"Người sống trên đời nếu như không có hy vọng, vậy khác gì cá mặn?"
"Ăn huyết vịt của cậu đi."
Hai người vùi đầu ăn, Phương Thành bỗng nhiên nói: “Chuyện này cô gọi điện thoại tới là được, cần gì đích thân tới đây? À ~~ tôi hiểu rồi."
Hắn kéo cao giọng, trên mặt lộ vẻ cười nhạo.
Kanzaki Rin cũng cười lạnh.
"Cậu nghĩ tôi tới để thăm cậu?"
"Chẳng lẽ cô tới để ăn chực?"
Hai người đồng thời nói ra câu hoàn toàn trái ngược nhau, sau đó đồng loạt sửng sốt.
Sự thực chứng minh, mạch não của hai người hoàn toàn không ở cùng một kênh.
Phương Thành bất mãn nói: “Cô đang muốn nói tôi tự mình đa tình? Tôi thấy kẻ tự mình đa tình chính là cô."
Kanzaki Rin cũng rất bất mãn: “Huyết vịt là tôi mua, bún cũng là lần trước tôi mua, đồ do tôi nấu, dựa vào cái gì nói tôi tới chùa cơm?"
Hai người lặng lẽ trừng nhau, sau đó vùi đầu ăn.
...
Mấy ngày kế tiếp, Kanzaki Rin quả nhiên không sáng sớm chạy tới nhấn chuông cửa, cả ngày không thấy tăm hơi, chắc đang tham gia hành động săn quỷ của Cục.
Phương Thành vui vẻ thoải mái, nhưng điều đáng tiếc duy nhất là phải tự bỏ tiền ăn.
Hắn không chỉ ở nhà ăn không ngồi rồi, mà còn lên một kế hoạch tập luyện nghiêm ngặt.
Thực hiện các bài tập chuyên sâu vào buổi sáng, không chỉ đơn thuần tập kiểu như nằm gập bụng, mà là nâng sô pha, vác vật nặng hít đất, phương pháp này quả nhiên hữu hiệu, có thể tăng 1 điểm thể năng nhanh hơn.
Buổi trưa sau khi ăn xong bèn tiến hành huấn luyện hai hạng mục năng lực Dòng máu cương thiết và Đoản cự đột tiến.
Sau khi ăn tối xong bèn xem tài liệu xem tin tức cùng học tập, để tăng cường hiểu biết về thế giới bên ngoài, tránh để mù thông tin.
Chơi game hai tiếng trước khi đi ngủ, gần đây không gặp phải thằng người chơi hỗ trợ chuyên bóp team, điều này khiến Phương Thành vô cùng sung sướng.
Asaka Myōe mỗi ngày đều kiên trì gửi bài tập trên lớp cho Phương Thành, đồng thời cũng chủ động giải thích những vấn đề hắn chưa biết, còn tốt hơn cả mẹ ruột.
Cả cha mẹ cũng không nhiệt tình dạy học cho con cái như vậy.
Phương Thành từng cho rằng Asaka Myōe tràn ngập tình mẫu tử, coi mình như con trai.
Đùa sao, ta muốn bóp vú của cô, mà cô lại muốn làm mẹ ta?
Nhưng sau một thời gian tán gẫu, Phương Thành mới phát hiện sự thật, Asaka Myōe không phải muốn làm mẹ hắn, mà coi hắn thành em trai.
Thực sự là bệnh tâm thần, móc trym ra hù chết cô đó, lại dám coi tôi là em trai.
Sau khi tắt cửa sổ chat, Phương Thành vuốt cằm nghĩ đến vừa nãy không cẩn thận gửi một bức ảnh xxx cho Asaka Myōe khiến nàng xấu hổ xoá ngay, nhớ lại dáng vẻ hờn dỗi ấy khiến hắn không kìm được bật cười.
Mấy ngày nay Phương Thành trôi qua rất nhẹ nhàng, mãi đến buổi sáng ngày thứ tư sau khi Kanzaki Rin biến mất, Phương Thành đang chuẩn bị làm món huyết vịt, chuông cửa bỗng nhiên reo lên.
"Người phụ nữ này... chẳng lẽ thực sự chuyên môn tới ăn chực?"
Phương Thành đi tới mở cửa, nhưng ngoài cửa không phải là Kanzaki Rin.