Mục lục
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May



Cổ tay Chung Tình, dần dần nắm chặt, đáy mắt, thật lâu không thể hoàn hồn, anh là yêu cô như vậy, dùng sinh mệnh, dùng toàn bộ, toàn tâm toàn ý yêu cô.



Mà cô, hưởng thụ tình yêu đơn phương của anh nhiều năm như vậy, đến nay, nếu cô không cố gắng đi trở về yêu anh một lần... Có lẽ, cả đời này của cô, đều không có cơ hội đi.



Trong nháy mắt này, Chung Tình đột nhiên cảm thấy chính mình có chút hận Dịch Giản!



Anh vì cái gì, muốn bức bách chính mình rời đi như vậy chứ?



Thân thể cô đã bắt đầu run rẩy, tùy ý Chung Hân ôm chính mình, hơn nữa ngày, cô mới không lưu loát mở miệng nói: “Rốt cục em đã biết mục đích của anh ấy là cái gì... Không phải vì để cho em tới đến nơi này ư... Mục đích của anh ấy là... Vì để cho em hoàn thành giấc mộng của em...”



Người khác không hiểu khát vọng nơi đáy lòng của cô.



Nhưng anh lại có thể biết khát vọng nơi đáy lòng của cô.



Nhìn như là để cho cô về tới Anh quốc, để cho cô an toàn, nhưng ý tứ của anh, vốn là muốn để cho cô trôi qua ước mơ và cuộc sống mà cô vẫn khát vọng.



Cha, chị hai... Là phần thân tình cô quan tâm nhất trên thế giới này, hiện tại đều được anh hoàn hoàn chỉnh chỉnh bảo tồn xuống.



Cô giống như có thể cảm giác được, lúc anh làm như thế, rốt cuộc đáy lòng là chua xót cỡ nào.



Anh khẳng định cho là... Chính mình ở đáy lòng của cô, vĩnh viễn kém hơn cha và chị hai.



Nhưng sao anh lại ngốc như vậy.

Cái này sao có thể so sánh được chứ.



Một là người phụng bồi cô cả đời, một là tình thân, cô không thiếu thứ nào được!



“Anh ấy biết, trên thế giới này, chỉ có một mình anh ấy biết em chân chân chính chính đang muốn cái gì... Cho tới bây giờ anh đều biết... Không ai hiểu được chính mình hơn anh...”



Chung Tình phát hiện trái tim của mình lại có thể đang phát run, không thể khống chế đang phát run.



Cô nhìn Chung Hân, dùng ánh mắt làm người ta tan nát cõi lòng, nhìn Chung Hân thật sâu, cô nói: “Chị hai, chị thấy được không? Em tìm được người đó rồi, người này, anh ấy rất yêu em... Thật sự giống như chị nói vậy, trong thế giới này, tồn tại chân ái...”



Đúng vậy!



Tồn tại chân ái.



Giống như là ánh mặt trời bên trong sinh mệnh, vẫn đều đang xuất hiện rất rực rỡ.



Chung Tình vươn tay, ôm ngực của mình, lúc anh trộm khăn tay kia của cô, kỳ thật cũng đã trộm đi tâm của cô.



Làm sao bây giờ?



Rất nhớ anh... Loại nhớ nhung này, là từng chút một, hội tụ lên như có như không, làm cho cô trong nháy mắt, gần như muốn rơi lệ.



Nhóm dịch: Mèo Xinh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK