“Đúng a, rất khó tin... Thật hay giả a...”
“Ai biết a...”
...
Chung Tình ngồi tại chỗ, vẫn cực kỳ điềm tĩnh.
Cô chờ tới thời điểm này, đợi thật lâu, nếu có biện pháp nào tốt hơn, cô cũng tuyệt đối sẽ không cho phép mình dùng biện pháp như vậy, chỉ là không may không có chứng cớ có thể chứng minh cô ta là hung thủ giết người, lúc trước chính mình vốn tưởng rằng có thể uy hiếp Ngụy Phong, ai ngờ bị Thiếu tướng đánh thành như vậy, biện pháp kia đành phải xóa bỏ.
Đại phu nhân chỉ cảm thấy trước mắt một trận choáng váng, dưới sự nâng đỡ của Tử Uyển, từng bước một tiêu sái đến trước mặt Tiểu Vân, nhìn xuống, từng chữ một hỏi: “Ngươi nói cái gì? Ngươi nói tiểu thiếu gia... Là ai hại chết?”
Tiểu Vân ngẩng đầu, nhìn thấy Đại phu nhân, cảm thấy dáng vẻ bà cùng tiểu thiếu gia có vài phần tương tự, gương mặt trước mắt, lập tức liền thành gương mặt tiểu thiếu gia máu chảy đầm đìa, cô sợ tới mức hét lên một tiếng, ôm đầu, thê lương nói: “Không phải tôi, tôi chỉ là nghe theo lời tiểu thư đi hạ độc, tôi không phải muốn hại cậu, tôi muốn làm hại Chung Tình, là Chung Tình... Đúng, là cậu muốn ăn thức ăn có độc kia... Tiểu thư nói, chỉ cần lúc cậu ức hiếp Chung Tình, cô ta đã chết, mọi người liền cảm thấy cậu là người giết chết cô ta, không lien quan tới tiểu thư, đều là tiểu thư sai tôi làm như vậy, đừng trách tôi, thật sự đừng trách tôi...”
Lời Tiểu Vân nói, không khác gì sấm sét giữa trời quang, lập tức nện một cú trên người Đại phu nhân.
Tuy rằng mới vừa rồi những lời của cô không đầu không đuôi, nhưng cũng đủ để cho Đại phu nhân biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Hiện tại, trải qua một hồi thú nhận của Tiểu Vân như vậy, nhất thời Đại phu nhân cảm thấy toàn thân đều bủn rủn.
Chính bà vẫn yêu thương coi cô như con gái ruột, cư nhiên cô đối với bà làm ra chuyện tàn khốc như vậy!
Thiệt thòi cho cô, bà vẫn thay cô nghĩ làm thế nào chiếm được Thiếu tướng!
Thì ra, bà nuôi dưỡng, lại là một con sói!
Bà quay đầu, nhìn Hà An Viện, đáy mắt hơi rưng rưng: “Tiểu Viện... Cô ta nói đều là thật vậy chăng?”
Sắc mặt Hà An Viện rất khó nhìn, đứng lên, không lên tiếng.
Mím môi, nhìn Chung Tình phía sau lưng Đại phu nhân.
Là cô ta sắp xếp...
Khóe miệng cô, hiện lên một chút cười lạnh, cô sớm nên nghĩ đến, cô ta cư nhiên sẽ không cho cô dễ chịu, như vậy, cô cũng sẽ không cho cô ta dễ chịu!