Chung Tình vội vàng muốn giải thích, lại bị những người đó làm như một người phụ nữ hèn hạ đẩy ra cửa, muốn xua đuổi đi!
Chung Tình cô một cô gái yếu đuối, như thế nào cũng chống không lại mấy người đàn ông này, nhịn không được mặt đỏ, đứng ở một bên, lo lắng sốt ruột!
Dứt khoát, cuối cùng, liền đứng ở xa xa, im lặng chờ.
Cô phải chờ tới lúc anh đi ra!
Trước tiên hỏi anh một chút, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, vì sao lại có chuyện xấu như vậy truyền ra ngoài?
Anh chẳng lẽ không biết Hà An Viện hại chết tiểu thiếu gia sao?
Cô một đêm kia, cũng quên nói cho anh, đứa bé của hai người cũng là bị Hà An Viện hại chết... Lui một vạn bước nói, anh cùng người phụ nữ nào cũng có thể, chỉ Hà An Viện là không được!
Có người ra ra vào vào, đều nhịn không được hai mắt nhìn cô.
Chung Tình vốn rụt rè, hiện tại càng lúc càng đứng không vững, theo bản năng muốn xoay người tránh ra!
Cũng may lần trước đi xem phim, có người được Từ Ngang điều qua, bảo vệ an toàn cho Thiếu tướng, vừa lúc từ bên ngoài đi tới, nhìn thấy Chung Tình, chỉ cảm thấy một phụ nữ rất xinh đẹp, liền cùng người bên cạnh, nhất ngôn nhất ngữ thảo luận.
“Ôi, nơi này của chúng ta bóng dáng phụ nữ đều không thấy, không có phụ nữ chính là không có, nhưng vừa xuất hiện thì lại hệt như một nữ thần xinh đẹp!”
“Cô ấy hình như đang đợi người, các người có ai quen không?”
“Đúng, chắc chắn không phải chờ chúng ta... Không chừng là vị thiếu tá hoặc đội trưởng nào đó a...”
“Không đúng, không đúng, người này sao tôi nhìn lại thấy quen đến vậy a?”
“Cậu gặp phụ nữ nào đẹp, cậu đều cảm thấy quen thuộc, cậu sao không nói, cô ấy là con dâu của cậu luôn a!”
“Cậu ta vẫn muốn như vậy!”
“Không đúng, tôi vẫn thật sự, người phụ nữ này thật sự rất quen thuộc... Tôi đã thấy cô ấy rồi! Để tôi nhớ xem, là ở đâu?”
“Được, càng diễn càng hăng hái...”
“Tôi không có diễn trò, tôi nói thật... Phụ nữ xinh đẹp như vậy, tôi nhìn thoáng qua một cái, khẳng định có thể nhớ kỹ... A... Đúng rồi, cô ấy là người phụ nữ của Thiếu tướng!”
“Cái gì?”
“Thiếu tướng phu nhân! Đúng, chính là cô ấy! Lần trước Thiếu tướng bao hết rạp chiếu phim đã suýt bị ám sát, tôi ở đó, có nhìn thoáng qua một cái, cảm thấy xinh đẹp, liền nhớ rất rõ! Khó trách tôi cảm thấy nhìn quen mắt đến vậy!”