Hắn tàn nhẫn! Hắn đủ tàn nhẫn!
“Làm sao? Có ý kiến? Lẽ nào, em cảm thấy thờì gian để chúng ta kết hôn quá dài? Nếu không, bây giờ làm liền?” Bạc Địch kề sát vào mặt Nghê Y, hỏi.
Nghê Y vội vã nở nụ cười, lắc đầu nói: “Không có, em không có ý kiến...”
Nụ cười trên mặt Nghê Y giả không thể giả hơn.
Bạc Địch nhìn, cũng cười theo, nụ cười của hắn cũng giả đến không thể giả hơn: “Vậy thì tốt... Tiểu tâm can của anh thật ngoan, anh nhất định sẽ biến em thành cô dâu xinh đẹp nhất thế giới!”
Nghê Y tiếp tục cười, khuôn mặt đều cứng ngắc: “Bạc tiên sinh yêu dấu, em tin rằng anh nhất định sẽ trở thành chú rể đẹp trai nhất thế giới...”
Phi phi phi!
Không phải chú rể đẹp trai nhất, mà là chú rể thê thảm nhất!
Anh cứ chờ xem!
Nếu như anh dám cưới tôi, tôi sẽ làm cho anh... Làm cho anh...
Nghê Y tiếp tục cười, trong lòng thầm nghĩ, tạm thời hãy khoan đối phó hắn, để qua một thời gian nữa rồi nghĩ cách!
“Vậy thì phải cảm ơn em rồi! Cô dâu xinh đẹp của anh!” Bạc Địch nhẹ nhàng cúi đầu, nhìn ánh mắt Nghê Y, có một sự khả... Nghi không nói nên lời, một giây sau, giọng nói trở nên đặc biệt nghiêm túc, đàng hoàng trịnh trọng nhìn Nghê Y, trong mắt là vẻ quyết tuyệt không được từ chối: “Nói cho em biết, anh thật sự rất muốn cưới em, nếu như để anh biết em có ý đồ gì... Anh chắc chắn sẽ không tha cho em, nếu như em muốn ăn uống ngủ nghỉ một tháng ở trên giường, thì em cứ việc thử một lần!”
“Hiểu chưa?”
Nghê Y trừng mắt nhìn Bạc Địch, cảm thấy vô cùng buồn nôn!
Ăn uống ngủ nghỉ ở trên giường!
Biện pháp tốt thật!
Cô càng muốn xem, nếu cô ăn uống ngủ nghỉ ở trên giường, toàn thân bản thỉu, hắn có còn khẩu vị muốn nằm cùng giường với cô nữa hay không!
Nghĩ tới đây, Nghê Y cảm thấy thật ghê tởm, nhếch miệng ngượng ngùng nở nụ cười, nhẹ giọng nói: “Chú rể đẹp trai của em ơi, anh yên tâm... Chắc chắn sẽ không... Chắc chắn sẽ không...”
Trong lòng âm thầm bổ sung một câu, chắc chắn sẽ không... Không trốn đi!
Nếu như cô không muốn gả cho hắn, ai cũng không ngăn cản được!
Nhất thời, hai người giống như giả vờ nhìn nhau mà cười gằn, cười đến muốn rút gân, không có ý muốn nhượng bộ lẫn nhau.
Chung Tình không nhịn được nghiêng đầu, nhẹ giọng hỏi Dịch Giản: “Bọn họ vẫn luôn như vậy sao?”