Mục lục
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khiến Dịch Giản có một loại ảo giác, giống như trong giây phút này đây, hắn chính là người đàn ông hạnh phút nhất thế giới.



Chung Tình nằm ở trên giường, đã sớm say đến bất tỉnh nhân sự, thỉnh thoảng cô sẽ mĩm cười với Dịch Giản, hoặc đưa tay ra, nắm lấy cổ áo sơ mi của hắn, trong miệng lẩm bẩm nói cái gì đó.



Ngón tay của cô vô cùng mềm mại, không cẩn thận đụng vào da thịt hắn, khiến cho dục vọng của hắn... Bắt đầu tỉnh lại.



Hắn không nhịn được cúi đầu hôn vào đôi môi hồng hào còn phảng phất hương rượu của cô.



Tròng mắt của hắn ánh lên sự chiếm đoạt, giơ tay lên bắt đầu cởi quần áo của cô.



Động tác của hắn vô cùng vội vã, ai ngờ mới cởi ra được một nửa, cô đột nhiên lớn tiếng hô một câu: “Dừng lại!”



Dịch Giản ngẩng đầu lên nhìn cô, dừng lại? Sao có khả năng dừng lại?



Cô thế nhưng lại nở nụ cười ngốc nghếch với hắn, tự mình tháo nút áo, liếm môi nói: “Để tự em cởi.”



Sau khi nói xong, cô bắt đầu cởi quần áo của mình.

Thật ra, bất cứ người đàn ông nào cũng rất thích nhìn người phụ nữ của mình cởi quần áo ở trước mặt, sau đó đè lên thân thể mình.



Dịch Giản đương nhiên cũng như vậy.



Thế nhưng, Chung Tình vẫn luôn e lệ vô cùng, lúc đầu mới kết hôn, cô vì bị dì Tư xúi giục, nên có hai ba lần chủ động... Tiếp cận hắn, thế nhưng chuyện tự mình cởi quần áo, cô chưa từng làm bao giờ.



Vậy mà hôm nay, khi cô say rượu lại chủ động như vậy, Dịch Giản cắn răng, mạnh mẽ nhịn xuống.



Chung Tình lúc này say đến nỗi không biết được hướng nào là Đông Nam Tây Bắc, làm sao có khả năng cởi quần áo, cô chỉ kịp giơ tay lên, sờ soạng quần áo, nhưng tìm hoài không ra cái nút áo nó nằm ở chỗ nào, đôi tay nhỏ sờ tới sờ lui, hơn nữa quần áo cô đang mặc là sườn xám, may rất xinh đẹp, càng tôn lên tư thái quyến rũ của cô, Dịch Giản không nhịn được nhíu mi, trong đầu hiện lên những hình ảnh trẻ em không nên coi.



Nếu như cô ấy cởi quần áo, sau đó xoa xoa cái ấy của mình...



Dịch Giản càng cảm thấy nơi đó của mình vô cùng khó chịu, hắn ngẩng đầu lên, cởi quần áo của mình ra, ném xuống giường, sau đó kéo Chung Tình lại, động tác vô cùng gấp gáp, không thèm đợi cô tháo hết nút áo, mà đã cứng rắn xé quần áo của cô ra.



Chung Tình chưa kịp phản ứng rốt cuộc mình bị làm sao, cô đã bị Dịch Giản đặt ở dưới thân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK