Mục lục
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chung Tình lắc đầu, đánh chết không thừa nhận: “Không có! Vòng vo gì chứ? Thiếu tướng, anh đang nói cái gì vậy? Tại sao em nghe không hiểu?”



“Chung Tình, em có biết không, anh muốn để cho em trở lại bên cạnh tôi đến nhường nào, nếu như em có cách, vậy cứ nói cho anh biết, chắc chắn anh sẽ không bỏ qua, em biết không, những ngày qua ban đêm anh không ngủ ngon, không có em trong ngực, rất khó chịu... Em nhẫn tâm nhìn anh tiều tụy như vậy sao?” Dịch Giản bất đắc dĩ, chỉ có thể lên tiếng, nghĩ hết biện pháp dụ dỗ.



Ai ngờ, Chung Tình căn bản không định nói, cô dĩ nhiên sẽ không nói, nói ra rồi thì sao anh còn có thể bất ngờ được, nhất thời, cô cũng giả vờ tội nghiệp, nhìn Dịch Giản, nhỏ giọng nói: “Em cũng rất nhớ anh... Anh cũng không biết, đại phu nhânbảo sao chép nữ giới, một trăm lần đấy... Còn không cho phép có một lổi chính tả, nhiều ngày như vậy, em mới viết được ba lần...”



Chung Tình vừa nói như thế, nhất thời dời đi suy nghĩ của Dịch Giản, anh đau lòng bắt lấytay của cô, nhất định là mệt muốn chết rồi, sau đó suy nghĩ một chút, liền dẫn cô, đi tới căn phòng mà đại phu nhân đã chuẩn bị.



Vào nhà, Dịch Giảnthấy bàn được phủ kín bởi những tờ giấy, anh tiến lên, tiện tay cầm một tờ cô đã viết xong, xem một chút.



Chữ viết xinh đẹp, hệt như con người cô, khiến người ta cảm thấy vô cùng thư thái.

Dịch Giản nhìn chữ của cô, cẩn thận quan sát một hồi, lúc này mới nhìn đến trên đất còn rất nhiều giấy vụn, phía trên đầy chữ đen, anh vươn tay, vừa muốn nhặt xem một chút, ai ngờChung Tình lại giành trước từtayanh, mang theo vài phần hốt hoảng, đỏ mặt lập tức nói: “Này đều là viết sai!”



Lúc này Chung Tìnhkhông giống bình thường, trên mặt cũng hồng đến kì lạ, hệt như một thiếu nữ thiếu chút nữa bị người ta nhìn thấu tâm sự.



Tất nhiên là tâm sự.



Trên mấy tờ giấy, đâu cũng là tên của anh, nếu bị anhnhìn thấy, cô sẽ xấu hổ đến chết mất!



Dịch Giản nhìn cô, nhìn một hồi, mới vươn tay, vuốt vuốt tóc của cô, lắc đầu, theo cô, không hề nhìn những thứ đó.



Anh ngồi trước bàn đọc sách, tiện tay một quyển nữ giới cô đang viết, nhìn kĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK