Trong một số trường hợp, đàn ông vẫn rất thích phụ nữ chủ động trước.
Đêm hôm ấy, Chung Tình ngủ rất an ổn.
Có khả năng là do uống rượu nên đã làm tê liệt tinh thần cô, khiến cô không thể suy nghĩ gì được, hơn nữa cô lại còn khóc lóc om sòm và bị Dịch Giản dằn vặt lâu như vậy, toàn thân từ trên xuống dưới vô cùng mệt mỏi, vì thế, cô vừa nhắm mắt lại là ngủ một giấc đến sáng.
...
Sáng ngày hôm sau, Chung Tình tỉnh lại rất sớm.
Dịch Giản còn ngủ ở bên cạnh.
Hô hấp của hắn đều đều, Chung Tình có chút không an tâm, hơi nhúc nhích cơ thể một chút, phát hiện toàn thân mình vô cùng đau đớn.
Cô nhíu mày, sau đó mờ mịt vén chăn lên, nhìn cơ thể của mình, phát hiện có đầy dấu hôn xanh tím.
Cô nhìn lại Dịch Giản, thân thể hắn so với cô thì càng thêm chật vật.
Có dấu của móng tay cào, có cả dấu răng, dấu hôn, trên cổ tay cũng có một đường xanh tím, giống như bị một vật gì đó trói lại.
Dịch Giản lúc này, nhìn qua vô cùng gợi cảm và... Ái muội.
Chung Tình nhìn có chút đờ ra, ánh mắt có chút không chân thực và hoảng hốt, không ngờ người đàn ông ở trước này lại mê hoặc như vậy, toàn thân vết thương chồng chất, hơn nữa còn được ánh nắng lúc sáng sớm bao phủ lấy, cô cảm thấy hắn thật hiền lành, không hề có một tính công kích nào, thật khiến người khác muốn sa đọa.
Chung Tình nhìn hồi lâu, mới phát hiện nhịp tim của mình lại đập nhanh như vậy.
Cái gọi là kinh diễm, cái gọi là trí mạng, chính là hình ảnh lúc này đây.
Chung Tình chậm rãi hồi phục lại tinh thần, tiến vào trong ngực của hắn, dự định tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần, nhưng một giây sau, cô lại đột nhiên nhớ tới những hình ảnh đã diễn ra tối qua.
Chung Tình trợn to hai mắt.
Hình như cô đã đè hắn ở dưới thân, hơn nữa cô còn trói hắn lại, quay về hắn nói... Cô... Muốn... Cường... Bạo... Hắn!
Cả người Chung Tình suýt chút nữa nghẹn ngào kêu gào lên!
Sao lá gan của cô lại lớn như vậy, có thể làm những chuyện như vậy với hắn?
Mặt Chung Tình đỏ lên, vội vàng ngồi dậy từ trong lòng hắn, tùy tiện cầm một bộ quần áo, chạy vào nội đường.