“A? Trán? Hả?” Chung Tình không dám tin mở trừng hai mắt, anh nói cái gì nữa? Bọn họ kết hôn ở chung một chỗ lâu như vậy, anh cho tới bây giờ cũng không có để cho cô phục vụ anh tắm!
Cô trong nháy mắt thay đổi nhiều thần thái, Dịch Giản nhìn rất là khả ái, Chung Tình hốt hoảng lắc đầu, đỏ mặt vô cùng: “Thiếu tướng... Em để cho Từ Ngang phục vụ anh.”
Dịch Giản không lên tiếng, làm ra bộ dạng muốn đi ra ngoài.
Chung Tình nghĩ đến những thứ kia, âm thầm cắn răng, đáy lòng nghĩ, tắm thì tắm!
Dịch Giản lúc này mới ngoan ngoãn đứng ở trước mặt Chung Tình, một bộ lười nhác, chờ Chung Tình cỡi quần áo cho mình.
Chung Tình đỏ mặt, nhanh chóng cở quần áo của Dịch Giản.
Dịch Giản tuyệt không xấu hổ, chờ Chung Tình tắm kỳ cho mình.
Chung Tình mặc sườn sám tơ lụa, trơn tuột, tắm cho Dịch Giản, y phục toàn bộ ướt hết, sườm sám vẽ thân thể đường cong bề ngoài của cô, cộng thêm lúc ẩn lúc hiện ở trước mắt Dịch Giản, vô cùng chói mắt.
Anh cảm giác được tay nhỏ của cô, ở trên người của mình cọ qua cọ lại, thân thể ở trong nước muốn... Lập tức căng thẳng.
Nam nhân buổi sáng ham muốn... Là mãnh liệt nhất, vào giờ phút này, cả người anh cảm giác mình cũng muốn thiêu cháy, từ từ nhìn ánh mắt Chung Tình, cũng trở nên sâu thẳm lên.
Chung Tình bị ánh mắt nóng hừng hực nhìn đến đỏ mặt tim đập nhanh, chẳng qua là cảm thấy nhiệt khí thiêu cháy mình, chạm tay đều là da thịt nóng bỏng của anh, hô hấp của cô cũng đi theo dồn dập.
Dịch Giản nửa nằm ở nơi đó, Chung Tình chậm rãi lau cổ cho anh, cô không dám nhìn lung tung, chẳng qua là chặt chẽ theo dõi một bên tay anh, vẫn lau lau, trong lúc bất chợt, tay của cô run lên, không nhịn được hô nhỏ một tiếng.
Tay Dịch Giản, đã cách sườm sám, nắm trước ngực của cô.
Cô theo bản năng lui về phía sau, thế nhưng anh lại một tay ôm hông của cô, đem cô hướng nước trong hồ kéo vào, sau đó cúi đầu, liền hôn lên cô.
Bị anh đặt ở trong nước, cô liên tiếp sặc mấy ngụm nước, liền đạp chân, muốn ra ngoài, nhưng ai lại lật người, đem cô đặt ở phía dưới, thổi khí vào cho cô, sau đó bắt đầu ngấu nghiến ăn cô.