Ai ngờ tên này tóm lấy cánh tay kia của cô, tuỳ tiện cười trong hành lang: “Tiểu mỹ nhân... Cưng đẹp vậy, trốn làm gì, để anh hôn đôi môi nhỏ kia cái nào, vui vẻ lên, chỉ cần cưng ngoan ngoãn nghe lời, làm anh hài lòng, anh đảm bảo anh sẽ không xử tệ với cưng! Khà khà!”
Chung Tình nhìn tình thế này lại thấy sợ... Thật ra bản thân cô tới đây mục đích quả thật là muốn để Ngụy Phong động thủ động cước với mình, sau đó mượn cơ hội này trừ khử hắn ta, nhưng nào biết vừa tới gần tên này cô đã thấy ghê tởm tới buồn nôn, trong đầu đều là bóng hình của Dịch Giản.
Theo bản năng Chung Tình lùi về sau mấy bước, muốn hất tay Ngụy Phong ra, ai biết hô hấp Ngụy Phong nặng nề, hiển nhiên là đã lên máu, hận không thể đè cô xuống ngay, lập tức tử hình tại chỗ, tay nắm chặt tay Chung Tình, sức lực càng lúc càng lớn.
“Đừng trốn, tiểu mỹ nhân, ngoan ngoãn đi theo anh nào...”
Nhìn Ngụy Phong trước mặt lúc này, Chung Tình chợt yên tĩnh trở lại, cô nhớ lại, đây quả là cơ hội trời ban, không thể bỏ qua, cứ thế diễn!
Tay Chung Tình bị Ngụy Phong siết, không thể nhúc nhích, cô nhấc chân đá lên người Ngụy Phong.
Ngụy Phong bị cô giẫm đau, lập tức bị chọc giận, dầu gì ở thành phố X này không người nào dám chọc hắn, đa số thấy hắn đều đi đường vòng, có khi nào bị phụ nữ đối xử như vậy, liền nắm tóc Chung Tình, không chút lưu tình quăng cho Chung Tình hai bạt tai!
“Mày giả liệt nữ giả cái gì, vừa rồi chả phải còn câu dẫn ông à... Phi, còn dám giẫm ông nữa, thử coi ông có giết mày liền không!”
Chung Tình bị tát choáng váng, hắn xuống tay thật... Hơn nữa còn ra tay không chút lưu tình!
Chỉ có điều, giờ chỉ là hai bạt tai, lát nữa thứ tao muốn chính là mạng của mày!
Đền mạng cho con tao!
Ánh mắt Chung Tình càng lúc càng lạnh, cô bị lực đánh mạnh của hắn va vào tường, lưng có chút đau, trước mặt bỗng tối sầm, mất sức thật ớn mới đứng vững được, sau đó chịu đựng cơn đau, đi qua một bên.
Ngụy Phong uống say, bước chân hiện giờ mềm nhũn, căn bản không thể vượt qua Chung Tình.
Chung Tình đi dọc theo hành lang, đi tới hai bước, liền nhìn thấy Dịch Giản đang đi tới nơi này, cô vốn đang căng thẳng, liền hô một tiếng: “Thiếu tướng...”