Anh cũng đã hạ mệnh lệnh, không cho phép bất luận kẻ nào tiết lộ chút gì, nếu không tự gánh lấy hậu quả!
Dịch Giản chậm chạp chưa từng mở miệng.
Từ Ngang tiếp tục nói: “Thiếu tướng, muốn nghĩ biện pháp giải thích một chút với thiếu tướng phu nhân không? Dù sao...”
“Không cần.” Dịch Giản cắt đứt lời nói của Từ Ngang, nghiêng đầu, nhìn Từ Ngang, không biết suy nghĩ cái gì, qua nửa ngày, anh mới thản nhiên nói: “Chú suy nghĩ nhiều.”
Sao cô ấy sẽ biết được chuyện kia?
Cô vẫn đều đang ở bên người anh, không tiếp xúc với bất luận kẻ nào, cho nên không có khả năng biết được.
Chuyện kia làm lặng lẽ, hoàn toàn không có người biết người phía sau màn này là ai, cho nên... Những thứ này tuyệt đối là suy nghĩ nhiều.
Từ Ngang nghe được Dịch Giản nói như vậy, lập tức gật gật đầu, trả lời: “Thiếu tướng, sợ là tôi lo lắng nhiều, chỉ là thiếu tướng phu nhân tự mình đi trêu chọc Ngụy Phong, ngài không cảm thấy là rất kỳ quái ư? Hơn nữa... Cô ấy rõ ràng là đang lợi dụng ngài.”
Từ Ngang vẫn là nhắc tới nguyên nhân đến đây ban đầu.
Cho dù là chuyện hôm nay, không có liên quan gì với chuyện kia, nhưng mục đích thiếu tướng phu nhân làm như vậy, vẫn là khiến người hoài nghi.
“Huống chi, thiếu tướng ngài biết ngài đối với trong quân rất quan trọng, nếu ngài có ngoài ý muốn gì, các anh em liền xong toàn bộ rồi, thiếu tướng phu nhân là bảo bối của ngài, nhưng là... Cũng không thể toàn bộ...”
“Tôi biết.” Dịch Giản cắt đứt lời nói Từ Ngang, chậm rãi đứng lên, phong đạm vân thanh đi tới cửa sổ, đứng ở nơi đó, nhìn hồ nước xanh dập dờn bồng bềnh dưới lầu, cây liễu chập chờn, tiếp tục lặp lại nói: “Tôi đều biết.”
“Vậy, thiếu tướng ngài chú ý là được. Tôi chỉ là cho ngài một lời nhắc nhở.” Từ Ngang cúi đầu, tính cáo lui.
“Không...” Dịch Giản cắt đứt lời nói của Từ Ngang, giọng nói nhẹ bay giống như sương khói: “Tôi là nói... Chuyện cô ấy muốn làm, ta đều biết.”
Từ Ngang lại chấn kinh một lần nữa rồi, ánh mắt nhìn Dịch Giản không thể tin nổi: “Thiếu tướng, ý của ngài là... Hôm nay ngay lúc ban đầu thiếu tướng phu nhân đi Bách Nhạc Môn chính là có mục đích và tính toán, hơn nữa chuyện cô ấy chọc phải Ngụy Phong này, trong lòng ngài cũng biết cô ấy muốn làm như vậy?”
Dịch Giản không có lên tiếng, sóng mắt anh hơi hơi nhộn nhạo, không ai đoán được rốt cuộc đáy lòng anh nghĩ cái gì, thời gian tích tắc tiêu sái trôi qua, hồi lâu, Dịch Giản mới quay đầu, gật gật đầu với Từ Ngang, một mảnh phong khinh vân đạm: “Đúng vậy, tôi đều biết.”