Sắc mặt Tiểu Vân cũng dần dần biến đổi, tối hôm qua gặp chuyện ma quỷ, đêm nay sẽ không lại gặp nữa chứ?
Cô đi lên trước, giả bộ như rất can đảm, ghé sát vào thùng nước, nhìn thoáng qua, lại phát hiện bên trong có một khối ngọc bội... Chính là khối ngọc bội mà tiểu thiếu gia vẫn mang theo bên người.
Sắc mặt Tiểu Vân cũng trở nên khó coi.
Ngọc bội này, năm đó không phải Đại phu nhân đã hạ tang cùng tiểu thiếu gia sao?
Như thế nào hiện tại, lại xuất hiện ở trong này?
Tiểu Vân khom người, run run từ trong nước mò lên, cẩn thận gõ hai lần, nhưng thật sự là thật, chẳng lẽ... Thật là tiểu thiếu gia đã trở lại...
Trong nháy mắt, Tiểu Vân cảm thấy sau lưng mình, sinh ra một tầng khí lạnh như băng.
“Chị Tiểu Vân chị xem đi, đây thật sự là ngọc bội của tiểu thiếu gia, tiểu thiếu gia đã trở lại... Tiểu thiếu gia đã trở về Dịch gia...”
“Ô ô ô ô...”
Có nha hoàn nhát gan, đã bắt đầu khóc lên.
Tiểu Vân vẫn rất cứng cỏi, biểu hiện ra ngoài dáng vẻ thực bình tĩnh, răn dạy một đám nha hoàn đang khổ não run sợ bên cạnh nói: “Đều câm miệng hết cho tôi! Ma quỷ cái gì ở đây! Nên làm gì thì đi làm đi!”
Mấy tiểu nha hoàn ngại vì địa vị của Hà An Viện, trong lòng các cô tuy rằng sợ, nhưng cũng không dám lỗ mãng, chỉ có thể cúi đầu, run lẩy bẩy tiếp tục làm việc.
Làm việc, chất lượng thật ra không bằng trước, hiển nhiên là đều sợ hãi...
Tiểu Vân nhìn những người này không còn bị dằn vặt, cô mới lên lầu, gõ cửa, đi vào, nhìn thấy Hà An Viện thản nhiên ngồi ở chỗ kia uống trà hỏi: “Chuyện gì vậy? Sao lại chuyện bé xé ra to như vậy?”
Trong lòng Tiểu Vân, cũng thực sự rất sợ, đi lên trước, đem khối ngọc bội kia đặt ở trên bàn, cẩn thận hướng về phía Hà An Viện nói: “Tiểu thư, cô xem, thứ này... Là tiểu thiếu gia... Lúc trước Đại phu nhân không phải chôn cùng sao? Như thế nào hiện tại lại xuất hiện?”
Hà An Viện nhìn thấy khối ngọc bội kia, sắc mặt cũng dần trở nên khó coi nói: “Từ đâu mà lấy được?”