Hơn nữa qua vài ba lời báo chí, nhưng cũng là tràn đầy kính sợ.
Chung Tình thật ra thì không xem báo, nhưng đại phu nhân cùng dì tư rất thích đọc, khó tránh khỏi sẽ nói ra.
Lúc cô nghe, đã cảm thấy có chút kỳ quái.
Cô khoảng cách với anh, tựa hồ là rất gần, lại tựa hồ là rất xa, lại phảng phất là ở hai nơi khác nhau trong thế giới.
Hoặc như là đã ngàn năm, một giấc chiêm bao ngàn năm, mọi chuyện như giấc mơ.
Dịch Giản cho tới bây giờ đều là Thiếu tướng, hình của anh qua báo chí, vĩnh viễn đều có thần thái an tĩnh, không có có bất kỳ điểm nào khác biệt, một đôi mắt, trong suốt và lạnh như băng, lóe ra ánh sáng lành lạnh.
Từ từ, dần dần, Chung Tình ngược lại có thói quen chờ tin tức của anh, tựa hồ cũng thành thói quen, cũng không biết có phải hay không là thật sự từ bỏ, chẳng qua là cảm thấy, không thấy anh như vậy... Thật ra thì cũng tốt vô cùng.
...
Chung Tình bây giờ mang thai con của Dịch Hân, đại phu nhân yêu thương vô cùng, ở Dịch gia, xem như hồng nhân.
Nhưng Chung Tình vẫn giữ thói quen duy trì khoảng cách, thật ra thì có lẽ chị hai cô nói đúng, bởi vậy cô không có mấy người bạn thực sự, là vì trước tiên cô cũng không có xem người khác là bạn, luôn tạo khoảng cách xa, tự nhiên người khác cũng không thể thật lòng đối xử với cô.
Những đạo lý này, thật ra thì cô không phải là không hiểu, chẳng qua là thói quen, là thói quen phòng bị, còn là thói quen tính toán, cuối cùng là thói quen không tiếp xúc.
Cảm giác, thổ lộ tình cảm rất đáng sợ.
Giữa lúc đó, Trác Nhiên cùng chị hai, gặp cô ở bên ngoài, dù sao cũng là có con, đại phu nhân cho phép cô thỉnh thoảng đi ra ngoài đi dạo, chẳng qua là đi ra ngoài, phía sau cũng có một số người đi theo.
Mấy phu nhân kia nói chuyện với cô, tất cả đều là rất cung kính, thỉnh thoảng mọi người cũng sẽ nói giỡn, tâm sự một chút.
Chung Tình có thai được ba tháng, bắt đầu ốm nghén, ăn cái gì nôn ra cái đó, làm đại phu nhân lo lắng.
Đưa rất nhiều thuốc tới, lại cũng không hiệu quả, người khác mang thai, nuôi cũng mập lên rất nhiều, cô lại ngày càng gầy xuống.