Lạc Thanh Chu vừa đi đến bên ngoài cửa, nghe vậy lại quay đầu nhìn nàng nói: - Đẹp mắt cũng không có thấy ngươi mặc, Thu nhi, nếu ngươi muốn mặc, lại để cho Tiểu Điệp làm là được. Gương mặt Thu nhi ửng đỏ: - Cô gia, nô tỳ đã mặc qua, chỉ bất quá cô gia chưa từng thấy qua thôi. Lạc Thanh Chu nhìn nàng chằm chằm thêm vài lần, gặp khuôn mặt nhỏ của nàng nổi phấn hồng, kiều nộn khả ái, không khỏi xoay người, đi đến gần nàng, cúi đầu xuống, đều hôn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.