Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nói: - Giữa ta và Nguyệt tỷ tỷ.... - Ca ca... Giọng điệu lúc này của Tiểu Nguyệt vừa dịu dàng lại tức giận, hai má đều chôn ở trong lòng bàn tay hắn, nhẹ giọng nói: - Chúng ta đã có thân thiết da thịt rồi. Khóe miệng Lạc Thanh Chu giật giật, nói: - Chỉ là thần hồn... Tiểu Nguyệt lập tức ngẩng đầu nói: - Ca ca, thần hồn chẳng lẽ không phải là ngươi sao? Tiểu Nguyệt sẽ không hy vọng xa vời, Tiểu Nguyệt biết trong nhà ca...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.