Lạc Thanh Chu nhìn thẳng vào mắt nàng nói: - Bọn hắn muốn dùng thân thể của ta làm cái gì? Tô Thanh Uyển run rẩy nói: - Ta... Ta thật sự không biết... Lạc Thanh Chu bình tĩnh nhìn nàng, ngữ khí vẫn ôn hòa như cũ: - Vậy ngươi biết cái gì? Sắc mặt Tô Thanh Uyển trắng bệch, mặt đầy nước mắt nói: - Ta... Ta không biết bọn hắn, ta... Ta cũng do bị ép buộc... Ô ô…. Lạc Thanh Chu lại nhìn chằm chằm vào mắt nàng một hồi, nói: - Được rồi, đừng khóc,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.