Nhị Bảo nhanh chóng đã ăn xong chuối tiêu, lập tức lại nhảy nhót trở về, tiếp tục cắn giày thối đã chảy đầy mồ hôi của Lạc Thanh Chu. Rất nhanh, màn đêm buông xuống. Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua bên ngoài, lập tức đứng dậy, đi vào đầu thông đạo ở giữa. Không biết đêm nay nơi đó sẽ là không gian gì. Mặc kệ là không gian gì, chỉ cần có thu hoạch là được. - Oanh! Oanh! Hắn một quyền một cái, đem hai con thỏ trắng đang cắn giày hắn đánh cho ngất xỉu,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.