Nụ cười trên mặt Lạc Thanh Chu ngốc nghếch như mọt sách, lúc này đã dần dần biến mất, thay vào đó là một tia dữ tợn cùng ác độc, giống như trở mặt thành ác ma, thấp giọng mở miệng nói: - Thật ra. Ta ra một quyền đã có thể đánh chết ngươi. Biết vì sao ta chỉ phế Đan điền của ngươi, biến ngươi thành một phế nhân không? Lam Lăng nhất thời trợn to hai mắt, toàn thân run rẩy, giơ ngón tay lên chỉ vào hắn, môi kịch liệt run rẩy, nhưng vẫn nói không
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.