Tống Như Nguyệt nói: - Gia Tùng, ngươi trước chờ một chút, để Vi Mặc làm một bài trước, ngươi hỗ trợ chỉnh sửa một chút, sau đó ngươi lại làm. Đường Gia Tùng trên mặt cố nặn ra vẻ tươi cười, chắp tay, không nói gì. - Tỷ phu, có thể đọc... Tần Vi Mặc trong tay cầm bút, lông mi dày khẽ rủ xuống, nói khẽ. Lạc Thanh Chu hơi chút trầm ngâm, quyết định lần này làm bài lợi hại chút, để tên kia triệt để không còn dám đến đây khoe khoang. Hắn cúi đầu xích...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.