- Ngươi dẹp đi, ngươi từ đâu quen biết bằng hữu? Tống Như Nguyệt liếc mắt, nói: - Cả ngày ngay cả cửa chính cũng không đi ra, cửa sau không bước, từ chỗ nào kết giao bằng hữu? Tần Văn Chính lập tức trừng nàng một cái nói: - Nàng chớ xen mồm, để Thanh Chu nói xong. Tống Như Nguyệt đành phải ngậm miệng lại. Lạc Thanh Chu nói: - Ta trước đó khi đọc sách ở Mạc Thành, quen biết một người bạn. Hắn hai năm trước đã đến kinh đô, ta nhớ lúc trước nghe hắn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.