Nói xong, hắn ngồi trên lưng ngựa bái thật sâu, lập tức quay đầu ngựa, nhanh chóng rời đi. - Lãng nhi! Tống Như Nguyệt khóc tê tâm liệt phế. Tần Văn Chính tiếp tục chửi ầm lên. Tần Lãng đỏ hồng mắt, vỗ ngựa, rất nhanh biến mất ở cửa thành. Lúc chạng vạng tối, mặt trời chiều ngả về tây. Đám người Tần gia đứng tại dã ngoại hoang vu, tăng thêm thê lương. - Mẫu thân, đi thôi. Tần nhị tiểu thư vịn Tống Như Nguyệt vẫn đang lau nước mắt, lên xe ngựa. Những người khác...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.