Lạc Thanh Chu mở mắt ra, đối mặt với hai mắt của nàng, kinh ngạc một chút, vừa đứng dậy đi đến trước giường, hỏi: - Sư phụ, người đã tỉnh? Vết thương cảm giác thế nào? Còn đau không? Lệnh Hồ Thanh Trúc thu hồi ánh mắt, trầm mặc một chút, cũng không uốn nắn cách gọi của hắn, cũng không nhắc lại một ít chuyện tối hôm qua, đưa thay sờ sờ phần bụng, nói: - Đã không có chuyện gì. Lập tức, tự mình ngồi dậy, nói: - Ngươi đi ra ngoài trước một chút, ta rửa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.