Tiểu Điệp mặc một thân váy áo xanh biếc, từ trong viện đi ra, trên trán có dính mồ hôi, trên gò má non nớt ửng đỏ, không biết vừa rồi đang bận rộn cái gì. Tống Như Nguyệt nhìn nàng chằm chằm thêm vài lần, đột nhiên hỏi: - Gần đây có nôn khan, hoặc cảm giác thân thể không quá dễ chịu, không muốn động hay không? Tiểu Điệp nghe vậy sửng sốt một chút, lắc đầu, cung kính nói: - Phu nhân, không có. Tống Như Nguyệt có chút nhíu nhíu mày, nhìn Lạc Thanh Chu bên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.