Thế nhưng hắn thật không có hứng thú gì. Một đám nam nam nữ nữ tụ ở nơi đó giành khoe sắc khoe tài, đều mang tâm tư, thổi phồng lẫn nhau, hò hét ầm ĩ, có ý gì đâu? Chỉ làm lãng phí thời gian, lãng phí sinh mệnh. Bất quá... Có ít người sinh mệnh, hoàn toàn cần một chút náo nhiệt. Lạc Thanh Chu âm thầm thở dài một hơi. Hắn không có nghĩ nhiều, đi tới Linh Thiền Nguyệt cung. Cửa sân mở ra. Bách Linh một người cầm hoa, ngồi trước bàn đá trong tiểu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.