Vẻ mặt Lạc Thanh Chu bình tĩnh nói: - Thật có lỗi, Nguyệt Vũ cô nương, tại hạ mỗi ngày trong nhà đọc sách, rất ít đi ra ngoài, mà tại hạ cũng không am hiểu thi từ, cho nên đối với mấy thứ này cũng không chú ý. Nguyệt Vũ mỉm cười nhìn hắn, không nói gì thêm. Lạc Thanh Chu quay đầu, xốc màn cửa bên cạnh lên, nhìn thiếu nữ phía ngoài nói: - Mệt không? Châu nhi ngẩng đầu cười nói: - Cô gia, nô tỳ không mệt đâu. Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.