Nam Cung Mỹ Kiêu đã tỉnh hồn, vội vàng chạy tới, chuẩn bị đoạt bóng. Mặt trời rất nhanh từ chính không chìm vào chân trời. Sau đó lại khuất dần sau núi xanh. Lúc màn đêm buông xuống, bên ngoài sân đã được đốt đầy đèn lồng. Nam Cung Tiểu Nhuỵ lúc này mới vẫn chưa thỏa mãn nói: - Đều tại các ngươi, tới muộn như vậy, còn vào sân thân mật cùng nhau quá lâu, người ta cũng còn chưa có chơi chán đây. Nam Cung Khác vội vàng cười rạng rỡ nói: - Tiểu Nhị, ngày...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.