Nam Cung Hỏa Nguyệt dựng lông mày lên, thẹn quá hóa giận nói: - Trẫm cho ngươi nói chuyện sao? Lắm mồm, muốn cắt lưỡi không? Lạc Thanh Chu cúi đầu, tiếp tục bóp chân, nói: - Cắt cũng tốt, nói như vậy, thần cũng không cần... - Nguyệt Vũ! Cắt lưỡi của hắn! Bây giờ! Lập tức. - Vâng, bệ hạ. Nguyệt Vũ ở ngoài cửa đáp ứng, nhưng không lập tức tiến vào. Lạc Thanh Chu biết ý nhận sai: - Bệ hạ, thần không nói là được chứ gì. Nam Cung Hỏa Nguyệt đỏ mặt, hung hăng trừng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.