Lạc Thanh Chu nhẹ gật đầu, nhìn về phía lão đạo sĩ bên cạnh nói: - Đạo trưởng, vô công bất thụ lộc, chúng ta sẽ không lấy túi thuốc này, ngài thu hồi đi thôi. Tống Như Nguyệt há to miệng, muốn nói chuyện, lại nhịn được. Lạc Thanh Chu nói: - Nhạc mẫu đại nhân, người đi vào trước đi, ta nói mấy câu với vị đạo trưởng này. Tống Như Nguyệt ‘A’ một tiếng, xích lại gần hắn thấp giọng nói: - Thanh Chu, chúng ta mới đến, muốn giữ gìn mối quan hệ với hàng xóm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.