Tần Vi Mặc cười cười, không nói gì thêm, cúi đầu viết chữ. Lại qua một lát. Lạc Thanh Chu nhịn không được buông xuống cục mực, lần nữa chắp tay nói: - Nhạc mẫu đại nhân, ta muốn... - Không cho phép! Không đợi hắn nói xong, Tống Như Nguyệt đã trừng mắt bác bỏ. Lạc Thanh Chu chỉ đành phải nói: - Ta quá mót, muốn đi ra ngoài thuận tiện một chút. Tần Vi Mặc che miệng cười trộm. Khóe miệng Tống Như Nguyệt co giật một chút, nhìn hắn chằm chằm nói: - Đi! Lạc Thanh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.