- Lạc Thanh Chu, giải nguyên, quê quán: Mạc Thành. - Cô gia, đây là ngươi sao? Giải nguyên là cái gì? Không phải cử nhân à? Làm sao lại gọi tên khác với mọi người, còn đơn độc viết ở chỗ này chứ? Vừa nghe lời này, không riêng gì đám người Tần gia kinh hãi, ánh mắt của những người khác bên cạnh cũng đều đồng loạt nhìn về nơi mà tay nàng đang chỉ. Giải nguyên, hạng nhất cử nhân. - Ha ha ha ha... Tần Văn Chính chen đến dưới bảng danh sách, lập tức ngửa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.