Lúc này, ngọn lửa luyện đan trong phòng đã dập tắt, nắp đỉnh đã mở. Một mùi thuốc nồng nặc, xông vào mũi. Thân ảnh xanh nhạt đứng trước dược đỉnh, cả hai má đều bao phủ trong sương mù màu trắng, không thấy rõ biểu tình trên mặt. Lạc Thanh Chu vội vàng hỏi: - Nguyệt tỷ tỷ, thành công chưa? Thân ảnh xanh nhạt nhìn trong đỉnh, không nói gì. Lạc Thanh Chu đột nhiên thầm căng thẳng, bước nhanh đi tới. Đợi hắn đi tới trước đỉnh, nhìn xuống mặt đất, trong lòng trầm xuống, trong đỉnh chỉ còn lại cặn thuốc đen kịt... Xong
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.