Lạc Thanh Chu lại sờ bắp chân mảnh khảnh của nàng nói: - Không mập không ốm, vừa đủ. Không giống trước đó, sờ đều là xương, ôm cũng không thoải mái. Tiểu Điệp xấu hổ cúi đầu, trong lòng tràn đầy vui vẻ. Công tử thích thì tốt. Lạc Thanh Chu thấy nàng lại lộ ra dáng vẻ thiếu nữ thẹn thùng, nhìn xinh đẹp đáng yêu, động lòng người, không khỏi bước tới, hôn gương mặt hồng hồng của nàng một cái, nói: - Được rồi, đừng ngốc nữa, nên làm việc thôi. - A, a nha. Tiểu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.