Lúc này, Tần Văn Chính đi ra từ trong đại sảnh, nghe vậy mở miệng nói: - Cần phải đi, chờ trở lại hẵng nói. Tần Xuyên thu tư thế, đột nhiên đưa tay bóp bả vai Lạc Thanh Chu một chút. Vừa dùng một chút khí lực, Lạc Thanh Chu đột nhiên ‘Ai u’ một tiếng, bả vai co rụt lại, thân thể mềm nhũn, muốn té ngã. Tần Xuyên vội vàng đỡ hắn, nhịn không được nói: - Thanh Chu, ngươi đây cũng quá yếu đi, nhị ca cũng không có dùng bao nhiêu khí lực đâu. Lạc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.