Bắp thịt trên mặt Lý Trung hơi co giật, lại khó tin nhìn chằm chằm nàng một lát, đột nhiên thở dài một tiếng, nói: - Đều do ông trời, điện hạ nếu là nam nhi, bệ hạ nếu có một nửa bản lĩnh của điện hạ, mọi chuyện sẽ không đi đến nước này. Lập tức hắn cười thảm thiết, nói: - Lão nô thẹn với tiên đế, thẹn với tiên đế. Dứt lời, hào quang trong tay chợt lóe, đánh về phía đỉnh đầu của mình. Trường thương trong tay Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên ngăn cản...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.