Tiệc tối rất phong phú. Lạc Thanh Chu trở lại trên bàn, cúi đầu ăn cơm, cũng không tham gia cùng đám người Tần gia trò chuyện. m thanh dập đầu cùng tiếng cầu khẩn trên lầu rốt cục cũng ngừng lại. Không bao lâu, đám người Thành Quốc phủ ăn xong, đi xuống lầu. Vẻ âm trầm trên mặt Lạc Diên Niên đã biến mất không thấy gì nữa, thần sắc nhàn nhạt chắp tay nói: - Văn Chính huynh, chúng ta còn có việc, đi trước. Tần Văn Chính nhìn hắn một cái, cũng không trả lời. Vương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.