Dương Bình Nhi lại thở dài một hơi, ôm chặt nàng vào trong lòng. Lạc Thanh Chu đi ra mấy bước, đột nhiên quay đầu lại nhìn hai mẹ con, nói: - Sắp hết năm, đợi thêm một đoạn thời gian đi. Dừng một chút, lại bồi thêm một câu: - Rất nhanh. Nói xong câu đó, bước nhanh rời đi. Dương Bình Nhi ngẩn người, nhìn bóng lưng hắn biến mất tại góc rẽ, nghi ngờ nói: - Có ý tứ gì? Lạc Tiểu Lâu lau nước mắt nói: - Mẫu thân, Thanh Chu ca ca nói sắp hết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.