Trong lòng Lạc Thanh Chu chấn động, mũi chân đặt trên mũi thương nhún một cái, lập tức bay trở về trên bờ. Tiểu Nguyệt thu hồi Hỏa Nguyệt Thương, chỉ vào bờ sông bên phải nói: - Ca ca, ngươi nhìn nơi đó! Lạc Thanh Chu quay đầu nhìn lại, nhất thời sửng sốt. Bên bờ sông bên phải, một bóng người trăng trắng đang ngồi xổm ở đó, cúi đầu nhìn dòng sông đen kịt, không nhúc nhích. Đôi mắt Lạc Thanh Chu co rụt lại, sắc mặt biến ảo. - Có lẽ đều là giả. Thần sắc Tiểu Nguyệt ngưng trọng suy đoán. Lạc Thanh
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.