Nói xong, dậm chân, tiếng bước chân dần dần đi xa. - Kẹt kẹt... Cửa sân mở ra, không còn âm thanh. Lạc Thanh Chu vẫn như cũ nằm ở trên giường, bọc lấy chăn mền, không nhúc nhích. Hồi lâu sau. Hắn cẩn thận từng li từng tí nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía cửa sổ. Cửa sổ vẫn đóng chặt như cũ. Bên ngoài tĩnh không một tiếng động. Lại đợi gần nửa canh giờ, vẫn không có bất kỳ âm thanh gì. Hắn rốt cục thở dài một hơi, phía sau lưng đã là mồ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.