Lúc này, một thân ảnh khác từ trong nhà chạy ra, mặt mũi tràn đầy ân cần hỏi: - Cô gia, người không sao chứ? Lạc Thanh Chu nhìn hai tiểu nha đầu trước mặt, lại nhìn phi đao trong tay Châu nhi một chút, trên lưng vừa rồi bị phi đao kia làm cho kinh hãi đổ đầy mồ hôi lạnh. - Châu nhi, ngươi... - Ô... Cô gia, nô tỳ sai... Hai đầu gối Châu nhi khẽ cong, “Phù phù” một tiếng quỳ trên mặt đất, mang theo tiếng khóc nức nở nói: - Nô tỳ không biết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.