Cho dù là Lạc Thanh Chu, cũng không khỏi phải nhìn nàng thêm một chút. Tần Xuyên lập tức quỳ trên mặt đất, lệ nóng rưng rưng nói: - Bệ hạ... Đại ân của bệ hạ, Tần Xuyên cho dù máu chảy đầu rơi, cũng không thể báo đáp... Tần Văn Chính và Tống Như Nguyệt cũng đỏ mắt rưng rưng, quỳ xuống. Ngữ khí của Nam Cung Hỏa Nguyệt chậm rãi nói: - Tần đại nhân, Tần phu nhân, đứng lên đi. Những lời này của trẫm, không chỉ nói riêng với Tần Xuyên, cho dù là tướng sĩ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.