Long nhi biết thời gian của hắn gấp gáp, không dám trì hoãn thời gian của hai người nữa, yếu ớt nói: - Được rồi, Long nhi trốn đi là được. Lạc Thanh Chu nói: - Có việc nhớ gửi tin nhắn cho ta. Long nhi gật gật đầu, nói: - Công tử, tỷ tỷ, các ngươi có việc, nhớ thông báo cho Long nhi. Hai người đi xuống sườn núi. Long Nhi đứng trên sườn núi, nhìn bóng lưng bọn họ, cho đến khi bóng lưng bọn họ biến mất trong rừng cây xa xa, mới xoay người rời đi, tiến vào
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.