m thanh mông lung, nghe không rõ ràng. Hắn không có đi đoán, trực tiếp vén lên khăn đỏ trên đầu của nàng. Nhưng đúng lúc này, phía sau đột nhiên có một cánh tay vươn ra, ôm lấy hắn, sau đó xoay tròn một cái, cùng hắn ngã xuống giường. - Khanh khách. Cô gia, lần này nên để người ta! - Thối cô gia, lại thả bồ câu người ta, ô ô, cắn ngươi! Dĩ nhiên là âm thanh của tiểu Bách Linh. Thân thể Lạc Thanh Chu run lên, từ trong mộng bừng tỉnh, mở mắt
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.