Lệnh Hồ Thanh Trúc không trả lời. Tử Hà tiên tử sâu kín thở dài một hơi, vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve hai má nàng, nhẹ giọng nói: - Không cần phải làm cho mình mệt mỏi như vậy, cũng không cần phải luôn một mình thừa nhận. Lần sau, có thể tìm sư tỷ hỗ trợ. Chúng ta là sư tỷ muội, so với thân tỷ muội còn thân hơn, tự nhiên phải có phúc cùng hưởng, có hoạn cùng chia. Lệnh Hồ Thanh Trúc trầm mặc trong chốc lát, nói: - Ta... - Ngươi làm sao vậy? - Ta
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.