Lạc Thanh Chu cười ha ha một tiếng, chắp tay cáo từ. Ra cửa, nụ cười trên mặt hắn dần dần biến mất, nhìn hẻm nhỏ trống không, trong đầu không khỏi nghĩ tới thân ảnh cùng tiếng cười của Đao tỷ. - Ai.... Hắn thở dài một hơi, đi ra hẻm nhỏ. - Không sao đâu, hẳn là rất nhanh có thể gặp mặt.... Phía ngoài hẻm, trên đường phố cách đó không xa, một thân ảnh đứng dưới mái hiên, nhìn hắn một cái, lập tức quay người tiến vào trong phòng bên cạnh. Cẩm Y vệ đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.